HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 137

ba núi năm mươi châu cũng sẽ đến, nếu gặp người có duyên thì đời này
Diễm cô nương có chỗ dựa rồi.”

Vô Phương cười cười, có chỗ dựa cả đời đúng là chuyện xa vời! Nàng

là sát hung, yêu quái không đủ đạo hạnh kết làm phu thê với nàng thì cuối
cùng sẽ bị hút hết chỉ còn lại tấm da khô, nàng hại người ta quá mà.

Nhưng trang điểm ấy à, đây là chuyện mà cô nương nào cũng thích cả.

Nàng ngồi trước bàn trang điểm, nến đỏ cháy bập bùng trên chân nến được
đúc đồng, chiếu sáng dung mạo trong gương. Nàng cẩn thận tô vẽ, chuốc
mi thật cong, vẽ chân mày cong như rặng núi, môi điểm son đỏ nhìn tựa
chu đan. Búi kiểu tóc linh xà*, lại tiện tay ngắt một cành khô biến thành
trâm vàng cài trên búi tóc. Xong xuôi nàng đứng dậy ngắm nghía hết trái
rồi sang phải, bộ xiêm y này hình như không tương xứng với kiểu trang
điểm lắm, thế là nàng bấm tay đổi màu sắc. Đám nam yêu dung tục thường
thích màu nổi, vậy chắc lụa nõn màu huyết dụ này hợp ý họ lắm!

(*Ảnh minh họa.)

Nàng bước ra khỏi động phủ, mấy người đứng ngoài cửa chờ liếc nhìn

nàng một cái liền lập tức trợn tròn cả hai mắt. Lộc Cơ còn nhớ tình cảnh lần
đầu mình thăm viếng nàng, vẻ đẹp lạnh nhạt xa cách của nàng trong chớp
mắt kia xộc thẳng vào tim. Sinh ra đã có dáng đẹp, nay còn điểm tô lại càng
thêm phần diễm lệ, đôi mắt xanh biếc trong vắt nhìn sang, không cần phải
tưởng tượng phản ứng của đám nam yêu Sát Thổ sẽ thế nào, chỉ cần nhìn
nam đồ đệ của nàng là biết ngay.

Sắc đẹp chính là lưỡi dao sắc bén và chuẩn xác nhất, trên đời này

không có ai có thể chống đỡ được mị lực của sát hung, cũng như chẳng
phàm nhân nào có thể chống đỡ nổi cám dỗ của quyền lực.

Sợ hãi đến mụ mị, tất không thể nhìn kỹ, mà nhìn rồi thì lại càng rối

loạn. Chấn Y xoay người, thấp giọng nói nhỏ: “Con mèo yêu khổng lồ kia

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.