HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 138

thể biến thành hình người, nói không chừng cũng sẽ xuất hiện ở đài Bát
Nhã. Ta đi chuẩn bị vài thứ, ban đêm đi cùng sư phụ.”

Y vội vã rời đi, Lộc Cơ ôm ngực cười thành tiếng, “Đồ đệ này của

Diễm cô nương kỳ lạ thật đấy.”

Có kỳ lạ hay không, Vô Phương không quá để tâm. Dù sao y cũng là

người, mà đối với con người thì yêu ma là dị loại, tư tưởng phức tạp cũng
rất bình thường. Nàng chỉ phải thu xếp để Cù Như ăn mặc thật tốt. Chim
lớn rồi thì phải lập gia đình thôi, nàng thấy Chấn Y không có hứng thú với
Cù Như, mà đã không có hứng thú thì chẳng nên ép buộc. Vốn chim và
người cũng đã không phải là phối ngẫu, nếu còn cố kết hợp, nhỡ sau này
sinh ra một người chim thì biết làm sao?

Màn đêm dần buông xuống, lúc đợt sương mù dày đặc đầu tiên tràn

vào là thời điểm bọn họ lên đường, cưỡi mây bay không bao lâu thì đã đến.

Đài Bát Nhã nằm giữa dãy núi Cửu Âm và Yểm Đô, từ Cửu Âm đi về

phía Bắc ba mươi dặm là có núi tuyết, giữa không trung có thể nhìn thấy
khe rãnh ngang dọc khắp núi, toàn là những chỗ trũng nông sâu không
đồng đều. Đến khi lại gần rồi mới phát hiện, những chỗ trũng kia là đường
mòn xây dọc theo núi, trên đường có lầu các dựng từ gỗ thưa được phân bố
lộn xộn, vì đã quá lâu đời nên hòa làm một với sắc núi, nếu không có treo
đèn lồng chằng chịt thì khó bề phân biệt được đâu là núi, đâu là lầu.

Đài Bát Nhã nằm ở trung tâm lầu nhìn xuống, khán đài vòng xung

quanh, dưới tầng chót là một sàn nhảy thật rộng. Yêu quái lúc trước bố trí
nơi này phải vượt trội lắm, trong tòa thành chết ở Trung Thổ mà Vô
Phương sinh ra cũng có một nơi như thế. Vũ đài bằng phẳng được xây bằng
gỗ hương chương hợp lại, trên mặt đài trải thảm nỉ. Ở tám phương vị có
cắm cột trụ to lớn cao vút, đèn lồng đỏ treo thành chuỗi rũ xuống, rực rỡ
xán lạn, chiếu sáng toàn bộ đài Bát Nhã như ban ngày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.