HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 155

Biết rõ là lấy trứng chọi đá nhưng vẫn muốn bảo vệ nàng, phần tâm ý

hiếu thuận này của đồ đệ thật khiến người ta cảm động. Vô Phương đè tay
xuống, bảo y bình tĩnh chớ nôn nóng. Dẫu sao bọn họ cũng không phải kẻ
địch trực tiếp của Yểm Đô, vị lệnh chủ này đại giá quang lâm chưa chắc là
vì bọn họ.

Nàng lùi lại, để mình chìm lẫn giữa biển yêu. Lặng lẽ nhìn kỹ vị lệnh

chủ kia, quả nhiên như Lộc Cơ đã nói, áo choàng đen trùm kín từ đầu đến
chân, chỉ nhìn thấy hình người mông lung chứ rốt cuộc bên dưới hắc bào là
gì thì không ai biết. Mà thứ mơ hồ luôn làm người khác khủng hoảng, hình
như dưới mũ trùm kín có đốm xanh lập lòe, kia chắc là mắt của lệnh chủ
rồi!

Ly Khoan phô trương cảnh chó cậy thế chủ, lệnh chủ không nói câu gì,

cậu ta đã nghênh ngang đi lên trước, chỉ vào lũ yêu nói: “Lệnh chủ đã sớm
nghe đồn chuyện kiếm chồng ở đài Bát Nhã rồi, sở dĩ không ra tay là vì suy
nghĩ cho chúng nữ yêu gần Cửu Âm. Mọi người không cần phải sợ, hôm
nay lệnh chủ giá lâm không phải là truy cứu trách nhiệm của ai cả, mà là để
đến gặp một người.”

Mọi người trố mắt nhìn nhau, không biết là ai mà có thể khiến lệnh

chủ ra khỏi thành.

Một con hổ yêu run rẩy chắp tay, đại diện lũ yêu lên tiếng: “Chúng

tiểu yêu biết lệnh chủ sắp thành hôn nên rất mừng cho lệnh chủ. Mới nãy
bà chủ Thanh có phát rượu mừng cho mọi người, chúng thần tự biết không
thể uống chùa, đến ngày thành hôn chúng thần sẽ đem quà tặng tới thành
chúc mừng tân hôn của lệnh chủ.”

Lệnh chủ vẫn như cũ không nói một lời, Ly Khoan thay mặt trả lời:

“Quy định ở Yểm Đô không thể phá vỡ, tâm ý của mọi người cũng không
thể phụ, đến lúc đó chỉ cần gửi quà đến là được, người thì xin miễn tiếp,
cảm ơn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.