HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 205

Phương kinh ngạc nhìn chàng, tuyệt đối không tin chàng thần thông đến
thế.

Lệnh chủ quan sát nét mặt nàng, vô cùng buồn bã, “Ta không nói láo

mà, sau này nàng sẽ biết thôi. Những lời ta nói tiếp đây đều là thật, dù nàng
có đẹp đến đâu thì tứ châu thiên hạ bao gồm cả thế giới Sa Bà cũng không
một ai dám cưới nàng, trừ phi nàng gả cho Thần Phật thôi. Nhưng nàng
cũng biết rồi đấy, Thần Phật không thể thành thân, nên nàng chỉ có thể chọn
ta.”

Lệnh chủ đúng là ngốc nghếch trên phương diện tình cảm, có điều

chàng cũng biết thuật ép giá đấy. Làm cách nào mới có thể khiến người bán
chấp nhận giảm giá đây? Đầu tiên phải bới lông tìm vết, hễ đối phương bắt
đầu nghi ngờ giá trị tồn tại của mình thì chàng có thể nhân lúc đấy chen
vào.

Chàng kiềm chế sự đắc ý trong lòng mà nhìn nàng, nàng nghiêm mặt,

không biết đang nghĩ gì.

“Đi về với ta thôi nào.” Chàng ngọt ngào khuyên nhủ, “Danh tiếng của

ta xấu xa lắm, nhân phẩm lại lúc hay lúc dở. Nàng mà mặc kệ đồ đệ mình
thì ta sẽ ra lệnh làm thịt gã.”

Nàng nhanh chóng đưa ra câu trả lời, “Ta có thể đổi cho Chấn Y,

nhưng ta không gả.”

Lệnh chủ lại buồn bực, cứ giằng co thế này không phải là cách, chàng

giậm chân bảo: “Không gả cũng được, nhưng hôn ước vẫn có hiệu lực mãi
mãi, bao giờ làm hôn lễ thì cứ nhìn tâm trạng mà quyết, vậy có được
không?”

Như thế thì nghe miễn cưỡng chấp nhận được, vì thật ra cái chức vị

hôn phu này vốn chả có xíu phân lượng gì, không thích thì hoàn toàn có thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.