HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 282

ra vẫn là nội nhiệt, không ảnh hưởng tới người khác. Chưa kể, thân nhiệt ta
như vậy có lợi mà, Sát Thổ không có mặt trời, mùa đông lạnh lắm, ta có thể
sưởi cho nàng, nhiệt lượng thừa còn giúp Yểm Đô được ấm áp. Ngoài ra
lúc nặn tượng, có đôi tay này tiện cho việc tạo hình lắm. Bùn xanh mềm èo
à, nếu không nung nóng trước thì sau khi cho vào sen đỏ sẽ rất dễ nhũn rồi
bị dị dạng.”

Nói sao cũng đều là lý lẽ của chàng, Vô Phương không muốn tranh cãi

thêm, xoay người bảo: “Không còn sớm nữa, lệnh chủ nói xong rồi thì về
cho.”

Về thế nào được, đây là lần đầu tiên cô nam quả nữ sống chung một

phòng đấy. Nhìn quanh một vòng, ngay cả Phỉ Phỉ cũng không có, đúng là
quá thiên thời địa lợi mà, chàng đan chéo mười ngón tay, ra vẻ hiền lành,
“Ta không vội, ngồi với nàng một lát thôi. Ấy, tiểu điểu không có ở đây à?”

Tiểu điểu là biệt danh chàng đặt cho Cù Như, Vô Phương nghe thấy

oải nhưng Cù Như lại rất thích. Dù gì ý kiến của nàng cũng không quan
trọng, mặc kệ họ vậy. Nàng *ừ* một tiếng, “Con bé đến giới Diệu Thiện
tìm Thôn Thiên rồi, vẫn chưa về.”

Lệnh chủ ngạc nhiên, “Đi trả thù sao? Con chim này thù dai nhỉ,

chuyện cũng đã qua mấy ngày rồi mà.”

Vô Phương đáp ngay: “Không phải, con bé muốn đi tìm Thôn Thiên

hỏi xem nó có biết tung tích của Chấn Y không.”

Đố kỵ từ từ lan đầy cõi lòng, lệnh chủ ấm ức nói: “Nàng đối xử với

tên người kia còn tốt hơn cả ta.”

Giống đực nào cũng sẽ hết sức để ý đến loại chuyện này, lệnh chủ cảm

thấy không phải do mình nhỏ nhen, chỉ là mãi vẫn nghĩ chẳng thông. Chàng
không giết Diệp Chấn Y thì thôi, chứ trên Sát Thổ này sẽ chả có con yêu
quái nào dám động tới tên đó cả. Hắn có thể biến mất hoàn toàn như thế,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.