HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 313

“Ta không muốn đợi đến héo mòn, nếu lệnh chủ có thể nói ra vị trí của
Tàng Thần tiễn, ta sẽ lập tức đi lấy về ngay.”

Hôn thê khá nóng tính, còn cố ý vòng vo nữa thì e sẽ dẫn tới xô xát

mất, lệnh chủ lề mề xếp mớ rau dại lại rồi phủi phủi áo choàng, nói: “Ở khe
Vạn Tượng, cách đây khoảng bốn trăm do tuần. Vừa hay nơi đó cách cửa
vào Phong Đô không xa, chúng ta đi lấy Tàng Thần trước, nếu như tên
người phàm kia không có ở đó thì chúng ta xuống Phong Đô luôn… Nương
tử có đem Nhược Mộc theo không?”

Khuôn ngực đầy đặn cùng vòng eo thon nhỏ của hôn thê thật khiến

lòng người rối loạn, ánh mắt của lệnh chủ chỉ lướt qua chứ không dám
dừng lại lâu. Song khóe mắt chàng vẫn chú ý thấy nàng lôi khúc Nhược
Mộc kia ra khỏi ngực, “Ta vẫn luôn đem theo bên mình, có thể lên đường
ngay bây giờ, ngài còn cần chuẩn bị gì khác không?”

Lệnh chủ sờ sờ gáy, “Cứ thế mà chạy đến khe Vạn Tượng hình như

hơi khoa trương, ngộ nhỡ bứt dây động rừng thì không tốt lắm. Chúng ta
ngụy trang đi, đừng để tên trộm kia sinh nghi.”

Chàng nói có lý nên Vô Phương cũng không phản đối, chỉ hỏi: “Ngài

muốn ngụy trang thế nào?”

Cơ hội chỉ được gặp chứ không thể cầu như vậy mà không lợi dụng thì

đúng là đồ ngu. Chàng sống lâu thế rồi, cho tới giờ không có lấy một thứ gì
đáng để ước ao cả… Chàng chà xát tay, khó nén nổi hưng phấn, “Nương tử
toàn mặc màu trắng mộc mạc, lần này đổi trang phục khác đi. Nàng đã gặp
bà chủ của quán trọ Thái Lung rồi đấy, nàng ta ăn mặc như khổng tước vậy,
nàng cứ biến thành dáng vẻ kia đi.”

Là kiểu ăn vận trang điểm rực rỡ kia à, dễ thôi. Nàng lắc mình biến y

phục trên người thành váy lụa xanh biếc, cổ áo viền chỉ tơ vàng hơi hở uốn
lượn như mây, thấp thoáng làn da nõn nà bên dưới. Đuôi tóc đen tết lỏng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.