HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 319

Gã trộm kia đúng là xui xẻo mới đi trộm Tàng Thần, không biết món

đồ kia khát máu, dùng không đúng cách sẽ bị phản phệ sao? Bảo bối của
chàng dĩ nhiên cũng là dạng cực thông minh nhưng vờ ngơ ngác như
chàng, nếu để bị trộm đi tùy tiện như vậy thì nó đã chẳng xứng xưng vương
xưng bá trên đài khí giới rồi.

Chàng khuyên nàng chớ nóng vội, “Nó vẫn ổn.” Rồi giơ móng lên chỉ

huy li nô, “Đi lên đập đá đi, dưới này ẩm ướt hay có rắn rết, đừng để nương
tử ta bị giật mình.”

Địa hình loáng cái chợt thay đổi, hệt như vùng hoang vu cách Yểm Đô

tám mươi dặm. Cổ kiệu đi trên hành lang đá, một bên là nước một bên là
cây, càng đi càng tối. Phía trước mơ hồ có ánh sáng chiếu rọi cảnh trí xung
quanh, Vô Phương thôi vuốt ve thế thân của Phỉ Phỉ, rướn người lên nhìn,
“Đó là Tàng Thần ư?”

Lệnh chủ phủ nhận, “Nàng nhìn kỹ lại đi.”

Thì ra vật phát sáng ở giữa là một con dê xanh, nó đang giơ móng cào

vào khe đá, nhác thấy bên này có động tĩnh thì quay đầu lại nhìn, râu dê
xồm xoàm, lông có năm màu rực rỡ.

Có rất nhiều loài sau khi Vô Phương vào Phạn Hành Sát Thổ mới thấy

được, yêu quái ở Ô Kim Sát Thổ chỉ là mấy con đại trà thường gặp, không
bì được với ở Phạn Hành Sát Thổ. Lệnh chủ thấy nàng nghi hoặc thì ân cần
giải đáp: “Thụ tinh nghìn năm là dê xanh, thụ tinh vạn năm là trâu xanh. Đó
là một cái cây già, đang chôn lá cây rụng thôi.”

Có điều dê xanh xuất hiện thì lân cận ắt có yêu quái sinh ra từ những

gốc cây xung quanh, kẻ trộm Tàng Thần có lẽ là cỏ cây thành tinh.

Lệnh chủ nhảy xuống khỏi kiệu, vừa chạm đất liền trở lại hình người,

chân đi ủng đen tuyệt đẹp bước lên tảng đá lớn, đối mắt nhìn chằm chặp
nhau với con dê xanh kia. Trong mắt dê xanh lập tức xẹt qua tia kinh ngạc,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.