HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 321

công hai việc rồi. Nàng nói: “Ngài dẫn đường đi, chúng ta sẽ khiến cô ta
không kịp trở tay.”

Lệnh chủ lại hơi do dự, “Đi giờ luôn à? Hay là đợi trời sáng rồi tính

tiếp? Ta lo nữ yêu kia không chỉ cướp tiền mà còn cướp sắc, lỡ tên đồ đệ
người phàm kia của nàng ở trong động, chúng ta nửa đêm xông vào, phá
hỏng chuyện tốt của người ta rồi khiến Diệp Chấn Y từ đây bất lực suốt đời
thì sao?”

Vô Phương không nhịn nổi nữa, rất muốn đánh chàng một trận. Lúc

nào rồi mà chàng vẫn nghĩ tới chuyện này, chưa kể còn nghĩ ác như thế,
nguyền rủa người ta bất lực suốt đời. Chẳng phải nàng chỉ lừa chàng một
lần thôi sao, thù dai đến thế mà còn không biết xấu hổ mắng Đế Hưu là đồ
đầu gà bụng nhỏ.

Nàng tức giận triệu ra kiếm ra, nói: “Ngài không đi thì ta đi, sau này

đừng mong ta để ý đến ngài nữa.”

Lệnh chủ nghe thế liền lật đật chạy tới, “Được được được, nàng đừng

nóng mà, đi ngay giờ luôn. Thực ra ta vẫn chưa nói cho nàng biết một
chuyện, Tàng Thần tiễn biết tự mình xử lý nghịch tặc, chỉ cần bổn đại
vương ra lệnh là vật sống trong động sẽ lập tức tiêu tùng không còn đến hài
cốt… Nàng muốn vào xem hay ngồi ngoài này chơi?”

Nàng trợn mắt nhìn nàng, “Nếu đồ đệ ta ở trong động, có phải cũng sẽ

chết dưới Tàng Thần tiễn luôn không? Lệnh chủ, làm yêu quái có thể
không tuân theo quy tắc, nhưng không thể đánh mất lương tri.”

Rồi nàng vội rời đi bỏ lại chàng, lệnh chủ cắn ngón tay, khóc không ra

nước mắt, “Ta đã làm gì chứ, sao lại mất lương tri được.”

Thôi, hôn thê không thích thì chàng sẽ không làm nữa. Núi Vạn

Tượng này cách cửa vào Phong Đô không xa, có rất nhiều ma quỷ nguy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.