HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 367

Nàng nhớ tới bộ váy cưới mà lệnh chủ đưa đến trước hôn hôn lễ,

chàng có nói là do Minh hậu làm giúp. Sau đó chàng còn mang theo hộp
sáp bôi mặt kia, cũng là của Minh hậu đưa… Xem ra giữa họ còn có
chuyện cũ không thể cho bên ngoài biết. Nàng bình tĩnh xoay mình lại nhìn
kiệu lớn, lệnh chủ bấu hai tay đứng trước kiệu, đang lo lắng gì sao? Cứ
tưởng là người trung thực, thì ra cũng chẳng trung thực cho lắm.

Nàng cúi đầu cười nhạt, Minh quân vẫn đắm chìm trong sắc đẹp của

nàng lúc này mới hoàn hồn, tiến lên đưa tay ra mời: “Tẩu phu nhân vào
thành đi, bổn quân đã cho chuẩn bị sẵn tiệc rượu tiếp Bạch huynh và tẩu
phu nhân rồi đấy.”

Dĩ nhiên chủ yếu là khoản đãi tẩu phu nhân, còn Bạch huynh chỉ ăn ké

thôi.

Minh quân bước đi thoăn thoắt, đã rất lâu rồi y không thấy mình

phong độ như vậy, mỹ nhân đúng là có thể kích thích nhiệt tình.

Hôn thê đến Phong Đô như cá gặp nước, nhìn nàng nói cám ơn với

Minh hậu, cảm ơn với Minh quân, lệnh chủ ôm con tim như bị đao cắt đi
theo sau… Vì sao nàng lại như quên mất chàng rồi? Coi như xung quanh
đều là đồng loại đi chăng nữa thì cũng không thể ném hôn phu chàng đây ra
sau ót được!

Chàng vội đuổi theo, “Nương tử, đợi vi phu với.” Mất mặt quá đi, đuổi

kịp nắm lấy tay nàng rồi chàng sẽ không bỏ ra nữa.

Minh quân cười thông cảm, Minh hậu lặng lẽ nhếch môi.

Tiến vào điện Vô Ngạn, hai bên cung điện rộng rãi được đốt lửa cháy

hừng hực. Ánh lửa chiếu sáng đám tiểu quỷ đứng hầu, dù xấu xí cực độ
nhưng vào lúc này tên nào cũng cố nặn ra gương mặt tươi cười nên nom
vẫn có vài phần đáng yêu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.