HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 372

Sắp xếp phòng thì dĩ nhiên là nàng và lệnh chủ một phòng, Cù Như và

Ly Khoan mỗi đứa một phòng. Vô Phương không muốn ở chung với chàng,
có điều tạm thời không phải lúc phản đối, nàng định tới lúc đó sẽ tự bố trí
lại.

Ai cũng mang theo tâm sự riêng cùng uống với nhau mấy ly, tới nửa

đêm thì tiệc tan, Minh hậu nhiệt tình dẫn bọn họ lên cung điện ở tầng cao,
cười nói: “Vị trí chỗ này tốt nhất, từ đây có thể nhìn thấy toàn cảnh Phong
Đô đấy. Trên nóc nhà có cửa sổ lắp kính lưu ly được mài mỏng như cánh ve
nữa. Lúc tới đây hai vị không hề nhìn thấy ánh sao có đúng không? Đường
tới Hoàng Tuyền là vậy đấy, có điều vào tận đây thì khác, ở trong thành
Phong Đô đều là dân gốc cả, không cần đầu thai chuyển kiếp, vì vậy có thể
hưởng thụ ngũ hành.” Dứt lời nàng ta đảo mắt nhìn lệnh chủ chằm chằm,
“Các vị đi đường vất vả, nghỉ ngơi sớm một chút, sáng mai chúng ta sẽ gặp
lại.”

Lệnh chủ chính là đại quái vật đem ngòm từ đầu tới chân, chả biết

phong hoa tuyết nguyệt là gì cả. Ngay cả ra vẻ ‘nước chảy vô tình’ chàng
lười làm, thẳng thừng chê luôn: “Đệm giường nhà ngươi sao lại đơn giản
thế hả, chả chút màu sắc tươi tắn gì hết! Có phải không hoan nghênh bổn
đại vương với Yểm hậu không? Không biết bọn ta là tân hôn à?”

Minh hậu ngây ra, chẳng phải hôn lễ của bọn họ bị gãy ngang ư, sao

lại biến thành tân hôn rồi? Còn nữa, đã ngần ấy thời gian mà gu thưởng
thức của đối phương chẳng khá hơn được tí nào, vẫn cứ thích thêu đỏ thêu
xanh lòe loẹt…

Nàng ta cười cười, luôn miệng tự trách: “Thật xin lỗi, là sơ sót của

thiếp, thiếp lại quên mất chuyện này. Xin chờ một chút, thiếp sẽ sai tiểu quỷ
đưa chăn uyên ương tới.”

Minh hậu lui ra, Vô Phương bực tức nhìn lệnh chủ, “Ngài không có

phép tắc gì cả! Nhưng nếu như hai người đã thân thiết tới mức không cần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.