HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 374

Lệnh chủ nói luôn: “Không nhưng nhị gì hết! Thể diện rất quan trọng

với nam giới, hơn nữa sớm muộn gì nàng cũng phải gả cho ta, ngủ trước
cũng chẳng sao.”

Nói gì đấy? Bản sắc vô sỉ của giống đực hiện rõ mồn một luôn!

Vô Phương thật sự muốn đánh cho đầu chàng sưng vù, nhưng tay vừa

giơ lên đã bị chàng nhanh chóng ôm lấy, sau đó chàng cúi đầu in dấu môi
lên đầu ngón tay nàng, “Nương tử à, tối nay chúng ta có nhiều thời gian
riêng tư rồi.”

Vô Phương giật bắn mình, chợt phát hiện bên dưới mũ trùm đen thăm

thẳm kia không hề trống rỗng mà có thực thể, có thể sờ được. Đôi môi
kia… đúng là nóng như lửa, chạm lên đầu ngón tay nàng chỗ nào liền khiến
chỗ nấy dấy lên lửa.

Nàng lật đật rút tay về, lòng bấn loạn song vẫn ra vẻ hung dữ hăm họa:

“Ngài cứ thử động miệng nữa đi!”

Lệnh chủ nghe vậy liền hết sức đau lòng, “Ta chỉ mới hôn tay thôi mà,

ta còn muốn hôn mặt nàng nữa đó.”

Vô Phương luôn bình tĩnh nay đã không thể bình tĩnh nổi nữa, cơn

thịnh nộ bốc cao tận ba trượng, nàng giậm chân quát: “Ngài còn nói bậy
nữa thì ta sẽ không khách khí đâu đấy!”

Quanh thân hôn thê bắt đầu cuồn cuộn sát khí, lệnh chủ có thể nhìn

thấy rõ ràng nên hốt hoảng vội trấn an: “Không không không, đừng tức
giận mà. Nơi này chính là Phong Đô, không biết có bao nhiêu cô hồn dã
quỷ đang rình rập chờ cơ hội đâu. Nàng bớt giận đi, tránh dẫn tà ma đến,
tới lúc đó chúng ta ngủ mà bị chúng ngồi trên xà nhà nhìn thì không hay tí
nào.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.