HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 395

Lệnh chủ rề rà cả buổi mới chịu lộ mặt, chàng còn có đề nghị mới:

“Hay là hai nàng đến ngục mười tám tầng đi, ta và Minh quân sẽ lên điện
thứ nhất.”

Nhưng ý kiến này nhanh chóng bị bác bỏ, Minh hậu nói: “Ngục mười

tám tầng là luyện ngục, trong đó có rất nhiều kẻ bị cưa chân phơi tim gan,
lệnh chủ không sợ Yểm hậu bị giật mình sao? Huống hồ thể chất của nàng
ấy không hợp đến đó, ngộ nhỡ trêu phải tà ma thì không tốt. Và Tần Quảng
vương ở điện thứ nhất vốn vô cùng cứng đầu, thiếp đi thì e ông ta không nể
mặt, vì vậy mới đành để chúa thượng nhà thiếp đi cùng Yểm hậu.” Vừa nói
nàng ta vừa nở nụ cười dịu hiền, “Đều là người một nhà cả, không cần phải
đắn đo đâu. Đã tới lúc rồi, chúng ta đi thôi. Đi sớm chút thì có thể vừa hay
gặp được Bách Quỷ đến làm việc, thuận tiện hỏi luôn.”

Lý do của Minh hậu rất chặt chẽ, tạm thời không có phương án khả thi

nào khác, lệnh chủ đành phải thuận theo, lúc đi ngang qua Vô Phương thì
thấp giọng dặn dò nàng: “Cẩn thận tên Minh quân kia, hắn chẳng phải thứ
tốt đẹp gì đâu. Nếu hắn dám táy máy tay chân, nàng cứ tẩn mạnh vào cho
ta, nhắm thẳng mặt mà đánh ấy, không việc gì phải sợ, có vi phu chống
lưng cho nàng.”

Vô Phương lạnh lùng nhìn lệnh chủ, bản thân chàng đi cùng với phu

nhân người ta đấy, không hiểu còn lo lắng cái gì nữa.

Ánh mắt nàng làm lệnh chủ thấp tha thấp thỏm, chàng nói: “Nàng yên

tâm, chúng ta ra tay đồng thời, hắn mà dám không tôn trọng nàng thì ta sẽ
đánh vợ hắn.”

Vô Phương thấy hoàn toàn bó tay với lệnh chủ rồi, thật ra điều nàng lo

không phải là chàng sẽ làm gì với Minh hậu, ngược lại nàng sợ Minh hậu
quyết tâm, giữa chừng chà đạp chàng thì đúng hơn. Thế là nàng ngoái đầu
bảo Cù Như: “Em đi theo lệnh chủ đi, ngài ấy chỉ gặp Chấn Y vài lần, sợ
không nhận ra.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.