HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 399

Điện thứ nhất nằm dưới Phong Đô, nha môn nơi này xếp theo thứ tự

giống đầu kia của Cửu Tuyền ở trên núi Vạn Tượng, chỉ có điều là theo
chiều ngược lại. Phong Đô là trạm kiểm duyệt cuối cùng của đám ma quỷ,
địa vị tối cao thì phải ở gần mặt đất nhất. Còn về những cai ngục kia, dĩ
nhiên không có tư cách so đo vấn đề chỗ ở rồi. Thành ra hiện trạng của các
ti khác chính là trên đỉnh đầu lũ lụt khắp nơi, còn dưới chân là nghiệp hỏa
sôi sục.

Xe ngựa từ mặt đất chạy tới điện thứ nhất phải mất một hồi. Minh

quân cũng khá ý tứ, trong xe có đặt một lò hương và một bức họa vẽ chúng
Thần Phật của Thiên giới. Yểm hậu một lòng hướng Phật nên làm vậy tính
ra rất hợp tình hợp ý rồi.

Vô Phương ngồi trong xe, nghe thấy ngoài cửa vang lên tiếng gõ *cốc

cốc* thì vén màn trúc lên nhìn ra ngoài, một bó hoa bỉ ngạn to tướng được
đưa vào qua cửa sổ.

“Tặng nàng.” Mặt Minh quân đỏ ửng, “Đây chính là quốc hoa của

Phong Đô bọn ta, bên ngoài có tiêu tiền cũng không thấy được đâu.”

Phu quân tặng hoa cho nữ tử khác, không biết Minh hậu nhìn thấy thì

sẽ có cảm tưởng gì. Vào lúc này Vô Phương chợt thấy may vì tính lệnh chủ
bạo tay, hễ tặng hoa là phải tặng cả một núi. Ngục mười tám tầng chính là
rừng gươm biển lửa chảo dầu cuồn cuộn, chàng có muốn tặng cũng không
có thiên thời địa lợi.

Nàng không nhận hoa mà chỉ mỉm cười áy náy nói: “Ta gặp phấn hoa

là sẽ chảy nước mắt, e phải phụ ý tốt của Minh quân rồi.”

Minh quân thất vọng *ồ* lên, “Vốn hoa tươi xứng cùng mỹ nhân…

đáng tiếc.” Y tiện tay ném bó hoa bỉ ngạn xuống vực sâu vạn trượng, nghĩ
một hồi lại bắt chuyện: “Đồ đệ của tẩu phu nhân chính là vị đã thành thân
với lệnh chủ sao, vì cơ duyên gì mà nàng thu y vào môn hạ thế? Y là người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.