HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 579

chuyển mắt quét nhìn hai mỹ nhân ngồi trước bình phong, “Thằn lằn với
tượng đất? Sở thích của lệnh chủ đúng là kỳ lạ.”

Ly Khoan Trà và đại quản gia cảm thấy rất tức giận vì bị vạch trần,

ngay cả gã cũng không hiểu đạo lý nhìn thấu rồi vẫn không nên nói toạc ra
đấy thôi. Rốt cuộc là loại quỷ nào mà tu vi không hề thua kém lệnh chủ
vậy? Bọn họ mù mờ nhìn lệnh chủ, lệnh chủ luôn có thù tất báo, ắt hẳn sẽ
đốp lại một hai câu thôi.

Lệnh chủ tất nhiên không phụ sự mong đợi của thuộc hạ, “Một tàn hồn

mà vẫn có thể ngưng kết thành hình, ngươi cũng khá đấy. Sao không tìm
một chỗ mà dưỡng hồn đi, chạy đến nhân gian làm gì?”

Trong chớp mắt vẻ mặt của hoàng đế liền trở nên vô cùng khó coi,

“Kỳ lân không hổ là kỳ lân, mắt sáng như đuốc nhỉ. Đã vậy thì đi thẳng vào
vấn đề thôi, hôm nay ta đến chính là muốn mời lệnh chủ rời núi, phụ tá ta
khai sáng thịnh thế.”

Lệnh chủ cười khẩy, nói: “Ta chỉ trợ giúp minh quân, ngươi là cái thá

gì hả? Tóc tai bù xù, mặt xanh nanh vàng, dáng dấp xấu hoắc như vậy mà
có tư cách đòi cưỡi ta?”

Thế tức là không thể đàm phán bình thường? Trong tưởng tượng của

La Sát vương vốn không hề có màn này. Gã biết sức chiến đấu của hắc kỳ
lân là đệ nhất thiên hạ, nhưng trong tay gã có át chủ bài, không sợ đối
phương không khuất phục. Nào ngờ lại khó như vậy, đối phương hoàn toàn
không coi gã ra gì. Gã lạnh mặt, trầm giọng nói với chàng: “Lệnh chủ chớ
quên, chỉ có bổn quân mới biết tung tích của tôn phu nhân. Không phải
lệnh chủ và Yểm hậu là phu thê tình thâm ư, sao nào, đứng trước đại nghĩa,
tình cảm vợ chồng liền trở thành rác rưởi rồi?”

Trong lòng lệnh chủ dâng lên sóng gió khổng lồ, chàng phải mất rất

nhiều sức mới kiềm chế không xông tới bóp chết gã La Sát này. Bắt cóc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.