HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 598

Nào ngờ chàng im lặng lại kích thích hứng thú mãnh liệt của nữ La

Sát, ả ta xoay người lại ôm chầm lấy chàng, trêu chọc: “Tìm mèo cái gì
chứ, lấy cớ dở như vậy, nô gia thấy chàng giống con mèo tham ăn thì đúng
hơn! Nói đi, muốn làm gì với nô gia nào? Eo nô gia mềm mại dễ uốn hình,
tư thế kiểu gì tùy chàng chọn. Lang quân mau đến chơi đùa cùng nô gia
nào, đừng phụ lòng một đêm trăng thanh gió mát thế này.”

Nữ La Sát chui vào lòng nhưng không hề có hương thơm mê người

nào, trái lại có một mùi hôi thối xộc thẳng lên đầu làm lệnh chủ gần như
không mở nổi mắt. Chàng không chút suy nghĩ, điểm mạnh vào huyệt rốn
của nữ La Sát, ả còn chưa kịp mở miệng thì đã xụi lơ, hai mắt trợn to như
chuông đồng nhìn chàng.

Chàng dùng một ngón tay chọc chọc vào người ả, “Gấp gáp loi nhoi

như con khỉ vậy, ngươi là hầu tinh chứ nào phải La Sát.”

Nhìn từ đằng xa thì cả hai trông như đang quấn lấy nhau vừa triền

miên vừa đi vào phòng vậy. Ly Khoan và đại quản gia nãy giờ vẫn ẩn thân
đi theo nhanh chóng nghe thấy tiếng quát của lệnh chủ vọng ra từ trong
phòng: “Có thấy mấy con La Sát ở trên nóc nhà không, còn không đi làm
chính sự đi, ở đó đợi xem tiếp hả?”

Cả hai đưa mắt nhìn nhau, lè lưỡi rồi vội vã chạy ra sân.

Ánh đèn trong phòng lay động, biến mặt của lệnh chủ thành Diêm La

vương. Chàng không muốn đụng tay vào thứ đồ bẩn thỉu kia nữa, nhẩm chú
hóa ra móng nhọn bằng ý niệm bấu lấy cổ của nữ La Sát, “Nói, đại vương
nhà ngươi đặt sào huyệt ở đâu, khai báo thành thật thì ta còn có thể tha cho
ngươi một mạng.”

Nữ La Sát muốn giãy giụa nhưng không vận được chút sức lực nào,

“Ta cũng không biết, bên ngoài có nhiều nam La Sát thế sao ngươi không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.