HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 622

Nàng véo tai chàng, “Bạch Chuẩn!”

“Gọi ta là A Chuẩn, hoặc là phu quân, như thế thân mật hơn.” Chàng

nghiêng đầu, thuận thế hôn lên tay nàng, “Nàng đừng lảng tránh vấn đề này
nữa có được không, dù gì ta cũng đã chuẩn bị sẵn sàng rồi.”

Nàng đỏ mặt lẩm bẩm: “Chàng chẳng hiểu gì cả, đã hôn thì phải mang

hết bản lĩnh ra mà hôn cho ra hồn chứ…”

“Nhưng về mặt kia ta có nhiều ngón nghề lắm.” Lệnh chủ chỉ trời thề

thốt: “Nàng thích hình người với hình người hay là hình người với hình
thú? Hay hình người trước hình thú sau? Chưa kể cần làm gì ta đều đã
tường tận, chỉ cần nương tử tin ta, bất cứ lúc nào chúng ta cũng có thể so
găng.”

Vô Phương ủ dột mặt mày, xệ khóe miệng nhìn chàng.

Lệnh chủ cảm thấy bản lĩnh của mình bị nghi ngờ, lúc đặt hôn thê

xuống thì quyết định cho nàng biết chút ít về mị lực của nam giới, cố ý
hếch hông lên…

Vô Phương cau mày, thứ gì chạm vào bụng nàng thế này, đưa tay thăm

dò thì phát hiện là thứ trên người chàng, lập tức ngượng chín mặt.

Cô nương học y biết nhiều hơn các cô nương bình thường. Trước mặt

thầy thuốc thì cơ thể nào có bí mật gì! Vô Phương thẹn thùng chết đi được,
oán trách lệnh chủ không biết xấu hổ, nhưng đồng thời lại có phần vui vẻ,
vì nếu không thích nàng chàng đã không có biến đổi như thế rồi.

Nàng đỏ mặt, khẽ nghiêng người, “Chàng đứng đắn chút được không,

cứ nói hai ba câu là lại quay về chuyện này.”

Lệnh chủ ấm ức, “Ta cũng hết cách rồi, nhìn thấy nàng là tự nhiên

biến thành như thế.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.