HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 656

Vì để biểu dương viên mãn và cực lạc, Phật quốc yêu cầu thiên chúng

không ngừng nhảy múa… Nhảy múa… tranh treo tường Đôn Hoàng chính
là bức vẽ khắc họa tốt nhất. Ba mươi năm năm mươi năm còn được, nhưng
nhảy cả tỉ tỉ năm thì dù nhảy không mệt, nhìn thôi cũng đủ mệt. Nhưng đấy
là quy định không thể thay đổi, dù Liên sư thống trị Sát Thổ cũng không
thể hạ lệnh dừng lại được. Không Hành Mẫu thông minh chẳng nói gì, chỉ
liếc ông một cái. Ông phát giác mình có điều thất thố, vội định thần, lại lần
nữa làm dấu tay.

Ông mở thiên nhãn, muốn nhìn thêm cảnh sau đó. Nhưng kỳ lạ là

quanh tòa lầu cao chót vót lại có sương mù dày đặc, ngay cả thiên nhãn của
ông cũng không nhìn thấu.

Liên sư cảm khái: “Pháp lực của Bạch Chuẩn lại tăng nữa rồi.”

Không Hành Mẫu bất đắc dĩ nhắc ông, “Tọa thượng, thứ không nên

nhìn thì đừng nhìn. Phật nhìn ba nghìn thế giới như nhìn một hạt cát.
Nhưng cứ chăm chăm tìm loại chuyện đó để nhìn như ngài vậy, sớm muộn
gì cũng bị đau mắt hột thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.