HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 658

hạ vô sỉ, nhưng điều đó không cản trở hắn tạo ra một thịnh thế chưa từng có
đâu.”

Thật ra Vô Phương vẫn luôn bận tâm, Bạch Chuẩn vốn tâm cao khí

ngạo, Minh Huyền cũng không phải là hạng người bình thường, bảo bọn họ
chung sống hòa bình e đã khó chứ đừng nói chi đến hợp tác. Nhưng giờ
không phải là lúc nên nói những lời này, nàng khẽ cọ mặt vào tay chàng,
“Mấy chục năm sẽ trôi qua rất nhanh. Đợi chàng xong việc rồi chúng ta về
Yểm Đô nhé, chỉ quan tâm đến cuộc sống của hai ta thôi.”

Chàng đáp ‘được’ rồi hôn lên trán nàng.

Đã bẩm báo với đất trời là coi như xong đại lễ, tiếp theo có thể làm

chuyện chàng muốn làm rồi. Nhưng sống đến chừng này tuổi, hôn thê thật
sự đang ở trước mặt chàng lại rất căng thẳng, bắt đầu thấy luống cuống.

Đầu tiên là hôn, việc này thì chàng biết, phải tiến hành tuần tự, không

thể quá hấp tấp. Ly Khoan Trà đã truyền thụ kinh nghiệm cho chàng rồi,
khi còn chưa nắm rõ thì nhất định phải chậm, vừa thực hành vừa học tập.
Nếu nương tử không phải tay lão luyện, nàng sẽ cảm thấy sự chậm rãi của
chàng tượng trưng cho sự thân thiết và dịu dàng. Nàng sẽ cùng chàng cảm
nhận từng quá trình một, từng chút tiến bộ của chàng đều sẽ khiến nàng
ngạc nhiên mừng rỡ, dù gì nàng cũng là lần đầu như chàng, chàng làm gì
cũng không lo nàng cười nhạo.

Lệnh chủ hít sâu một hơi, vừa nhớ lại hình ảnh trong kính càn khôn

vừa hôn lên cánh môi nàng. Nhưng vì đang ở ngoài trời nên nàng vẫn hơi
xấu hổ, không thả lỏng được. Chàng thì thầm: “Yên tâm, với kẻ khác chúng
ta như ở xa cách biển cách núi, có mọc mắt vạn dặm cũng không nhìn thấu
được. Nàng có thể thỏa thích thưởng trăng, mấy thần tiên trên trăng cũng
không ai thấy nàng đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.