HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 682

Xảy ra quan hệ với một con chim là đã mất mặt lắm rồi, giờ còn phải

thảo luận ngay trước mặt người mình thích, Minh Huyền chỉ muốn độn thổ
quách cho xong. Bị ép quá gắt, y có chút thẹn quá hóa giận, Cù Như vốn tự
mình chạy vào lòng y, cũng được coi như là ‘cầu ai được nấy’ rồi, bây giờ
lại còn yêu sách như thế, đúng là phiền chết đi được.

Hoàn toàn không cần thiết phải tham khảo với người ngoài cuộc, y đi

đến trước mặt Cù Như, bình tĩnh nói: “Chẳng phải sư tỷ thích ta sao, cho ta
chút thời gian được không? Lễ đăng cơ còn chưa cử hành, cả ta cũng chưa
phải là hoàng đế thật sự thì sao ngươi làm hoàng hậu được?”

Cù Như nghe thế liền lộ vẻ xúc động. Chim lớn rồi nên tự có khao

khát với tình yêu, nếu y có khó khăn thì cô bé cũng không tiện ép buộc quá
đáng. Dù gì cuộc sống hôn nhân của sư phụ cũng chính là mục tiêu của cô
bé, cô bé giơ tay chỉ vào lệnh chủ, “Ngươi có thể đối xử với ta như sư
nương đối với sư phụ không?”

Minh Huyền ngẩn người nhìn lệnh chủ, dáng vẻ phóng khoáng, trên

đầu mọc sừng… Không đúng, lúc trước rõ ràng đâu có sừng, biến thành
như vậy từ lúc nào thế?

Y cười gượng, “Ngươi như thế này là…”

Lệnh chủ *à* một tiếng, đưa tay sờ cặp sừng, “Không có gì đâu, đây

là dấu hiệu cho thấy vợ chồng ta hòa thuận. Tối hôm qua chẳng ai nhàn rỗi
cả, ngươi hẳn hiểu mà.”

Trong nháy mắt sắc mặt Minh Huyền liền tối sầm đi, Ly Khoan Trà và

đại quản gia bên cạnh liếc nhìn nhau, haiz, lệnh chủ với Yểm hậu bận rộn
cả đêm, cả bọn họ cũng thành kẻ thừa thãi đấy. Nhân sinh là hư vô, cũng
chẳng hiểu sao họ có thể kiên định đến thế nữa. Lúc trước ở Yểm Đô thiếu
thốn phái nữ nghiêm trọng, dần dần xảy ra hiện trạng có tượng đất từ thẳng
thành cong, giữa huynh đệ cũng có thể phát triển thành diễm tình ướt át.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.