HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 685

trả lời: “Vậy ta làm ông bố hờ cũng được mà, dù sao mấy năm qua cũng
chơi bời đã rồi. Yêu quái như chúng ta không coi trọng trinh tiết lắm, nàng
ấy mới theo có mỗi mình Minh Huyền, trong khi vết nhơ lịch sử của ta lại
nhiều đếm không xuể, sao còn phải đi so đo với người ta chứ.”

Đại quản gia nghe xong thì rất bội phục, vỗ lên vai cậu ta, “Huynh đệ

à, tình yêu quảng đại lắm.”

Ly Khoan Trà chắp tay, “Quá khen, quá khen.”

Đưa mắt dõi về phương xa, ngự liễn của hoàng đế đã bị hoa hòe khắp

thành che khuất, không còn thấy đâu nữa. Tiểu điểu vừa đi, cậu ta bắt đầu
mong ngóng ngày đối phương xích mích với Minh Huyền. Có những loại
yêu, lúc tiếp xúc thì không phát hiện, đợi mất rồi mới hối hận không kịp.
Thật ra bản thân tiểu điểu ngoài việc quá phóng khoáng mê giai ra thì cũng
chẳng có khuyết điểm nào lớn. Cậu ta có thể chịu đựng được cái sự điên
khùng bất tử của cô bé, cũng có thể chịu đựng được khuynh hướng bạo lực
của cô bé, mới nói vài ba câu không đúng là cô bé sẽ đạp dí đầu cậu ta
xuống đất. Giờ nghĩ lại, thì ra giữa họ cũng có nhiều ký ức đẹp để hoài
niệm đấy chứ. Chẳng qua cô bé bạc tình quá, trong mắt chỉ có vị sư đệ tâm
tư khó lường kia mà coi một nam tử tuyệt thế là cậu ta đây thành không
khí. Cứ đợi đi, rồi sẽ có lúc cô bé phải hối hận!

______oOo______

Minh Huyền đưa Cù Như vào cung điện nằm ở tít cuối phía Bắc, y

nói: “Sư tỷ, đang trong thời gian đặc biệt nên hai ngày này phải khiến sư tỷ
chịu ấm ức một chút. Hãy ở đây đừng đi đâu cả, sau khi hoàn thành nghi
thức lên ngôi, chúng ta lại thảo luận kỹ hơn.”

Cù Như thích ngay thẳng, cô bé không so đo y gọi mình thế nào, sư tỷ

sư đệ, gọi quen rồi cũng không muốn đổi. Cô bé quan tâm hỏi: “Buổi tối
ngươi sẽ đến ngủ với ta chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.