HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 700

Minh quân đứng cách chàng không xa, vừa ra khỏi Phạn Hành Sát

Thổ, sắc mặt của chúa tể của Minh giới liền trở nên xám xanh như mất rất
nhiều máu. Dù gì đi chăng nữa thì trước đây bọn họ cũng từng cùng kinh
doanh nhà trọ Cửu U, có quan hệ hợp tác mấy nghìn năm rồi, cho nên lệnh
chủ quen thân với y nhất. Thấy y im lặng đứng đó, chàng lên tiếng gọi:
“Ngươi tới làm gì hả? Đại lễ đang đầy không khí vui mừng, ngươi vừa xuất
hiện là liền như tang lễ.”

Tất cả trố mắt trước kiểu nói năng lỗ mãng của chàng, Minh quân

cũng đần mặt ngay tại chỗ, “Xin hỏi chúng ta có quen nhau sao?”

Lệnh chủ khinh bỉ lườm y, không trả lời mà phất tay áo, khoanh tay lại

trước ngực, “Ngươi đến một mình à? Minh hậu đâu? Cô ta yên tâm cho
ngươi đi một mình sao?”

Minh quân càng thêm khó hiểu, “Lần đầu gặp nhau đã nhớ nhung phu

nhân của kẻ khác mà coi được à?”

Thật sự không biết y làm sao lên đứng đầu địa phủ được nữa, chậm lụt

thế cơ mà. Dù chưa từng gặp mặt nhưng cũng không nghe ra giọng sao?

Lệnh chủ quay mặt đi, nặng nề thở dài một hơi rồi dõi mắt nhìn quanh,

náo nhiệt thật, cả tam giới đều có đại diện tham gia. Trong biển người
chàng còn nhác thấy bằng hữu chơi từ bé, có Thục Hồ rồi cả Giác Hổ nữa.
Đáng tiếc sau đó chàng lại lột xác thành hắc kỳ lân, bọn họ liền không qua
lại với chàng nữa.

Haiz, đúng là một hồi ức bi thương. Chàng vuốt ve Tàng Thần tiễn

trên vai, đều từng gặp gỡ mà giờ lại như không quen biết, chỉ có mỗi mũi
tên này là luôn đi theo mình thôi.

Lệnh chủ ngẩng đầu nhìn mặt trời, đại điển hẳn cũng sắp bắt đầu rồi!

Mới đến một lúc mà chàng đã muốn về nhà ngay rồi, ở chung với đám này
còn không bằng quấn quít với nương tử. Huống hồ đủ loại hạng người yêu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.