HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 89

Kẻ lắm mồm này là Chấn Y, lệnh chủ cảm thấy, nếu cần có thể giết

người diệt khẩu.

Trái lại Vô Phương rất khoan dung, nàng chỉ khẽ cười, khuôn mặt

dưới ánh sao càng thêm đẹp tuyệt khi nhìn từ chỗ cao. Nàng nói: “Chỉ cần
không có ác ý thì cứ mặc nó đi.”

Nhìn xem, đây chính là sự khác biệt, linh y đã thấy đủ kiểu dáng hình

của yêu tinh và quỷ quái rồi, biết được nếu chúng muốn hại họ thì họ đã
không có cơ hội bước vào Phạn Hành Sát Thổ rồi.

Tạm thời ba người vẫn phải sống nương tựa nhau, họ ngủ ngoài trời,

nhóm một đống lửa. Điểm khác nhau giữa Sát Thổ và Hãn Hải là trong Hãn
Hải gần như không có chim muông thú rừng, còn ở Sát Thổ thì nào thỏ nào
hoẵng chạy khắp nơi. Đáng tiếc con quái điểu Cù Như này lại không đáng
tin cậy, rốt cuộc chỉ tha về có mấy con chuột đồng. Chàng nhìn không
đặng, chạy đi lùa một đám dê vàng tới. Diệp Chấn Y chọn một con trong
đó rồi ra tay giết lấy thịt.

Lệnh chủ ngồi xổm ở bên cạnh quan sát, phát hiện gã này hình như

chuyên làm đại sự. Nghe nói trước kia là đạo sĩ hay thiên sư thì phải? Sau
đó bị nuốt mất đạo hạnh nên mới nương nhờ Diễm Vô Phương. Nhìn thủ
đoạn này, may mà hắn đã sa cơ lỡ vận chứ không là cả một rắc rối lớn rồi.

Có điều hắn cũng rất hiếu thảo với sư phụ, nướng chín thịt liền xé

phần mềm nhất đưa tới, tay sư phụ không cẩn thận chạm vào tay hắn, hắn
âm thầm quay đầu, mặt đỏ rần trong bóng đêm. Tất cả cảnh tượng này đều
bị chàng thấy hết.

Không được, chàng đã sớm cảm thấy nữ sư nam đồ không phải là

chuyện tốt lành gì rồi mà. Có kinh nghiệm từng bị đá, cho nên khi phát hiện
vị hôn thê của mình quá gần gũi với phái nam khác, chàng liền thấy trời đất
sụp đổ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.