HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 97

riêng, cuối cùng hắn ta năn nỉ lệnh chủ tiêu hủy mình, vì thế mà lệnh chủ
khó chịu rất nhiều năm.

Sống trên đời khó tránh khỏi phải đi đường vòng vo, thật sự không

đắm chìm mãi trong quá khứ. Bây giờ không còn giống ngày xưa nữa rồi,
thằn lằn cố khuyên nhủ: “Lần trước thất bại là không có hình mẫu xịn, bây
giờ Yểm hậu đang ở trước mặt, sao lệnh chủ không nghĩ vài cách thử
xem?”

“Nghĩ cách gì, chạy đến nói ‘ta muốn dựa theo cơ thể nàng, nặn một

vài nữ nhân’ à? Đường đột cũng vừa thôi!” Chàng ủ rũ ôm mặt nói. Chàng
đã suy tính xong hết cả rồi, phải biểu hiện phong thái tao nhã trước mặt
nàng, vậy mới có thể hoàn toàn thay đổi thành kiến của nàng về chàng
được.

Thằn lằn ngẫm nghĩ cũng thấy đúng, linh y ở Ô Kim Sát Thổ tuyệt đối

không dễ bị cợt nhả. Rồi trong đầu bỗng lóe lên một tia sáng, nó reo lên:
“Có rồi, ngoài sáng không được thì trong tối, chúa thượng có thể nhìn lén
nàng ấy tắm rửa mà. Dù sao tương lai nàng cũng gả cho chúa thượng thôi,
nhìn trước hay nhìn trong đêm động phòng cũng giống nhau.” Kết quả nó
vừa dứt lời liền bị một đạp đá văng xuống.

Sao có thể nhìn lén cô nương người ta tắm rửa được, đây là chuyện mà

một người có giáo dục nên làm hả? Bây giờ tuy Yểm Đô rất cần nữ nhân
nhưng cũng không đến nỗi bụng đói làm bậy, dù làm người hay ma cũng
nhất định phải hành xử đứng đắn.

Chàng nhìn về người đang say giấc ở nơi xa, nàng đẹp quá, một vẻ

đẹp có thể kích thích cảm hứng, về sau đúng là vẫn nên nặn nữ nhân theo
dáng vẻ của nàng.

Nam nữ vốn không giống nhau, nữ nhìn mảnh mai yểu điệu hơn

nhiều. Lúc ở Hãn Hải nàng dẫn địa hỏa đốt đám trùng ăn sắt, động tĩnh quá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.