HUYẾT CHIẾN BẠCH ĐẰNG - Trang 348

Phàn Tiếp liền nói:

- Có nhẽ đoạn đường vừa qua ta thận trọng quá nên quân đi khá chậm.

Tuy vậy, từ đây vào sông Bạch Đằng cũng không còn xa nữa. Vào được
sông Bạch Đằng ít phải lo tới chuyện giao chiến. Bởi sông thì rộng mênh
mông mà thuyền của giặc lại nhỏ bé, chọi sao nổi với quân ta. Từ sông
Bạch Đằng ra biển chỉ còn trong gang tấc. Cái thuận của ta là xuôi nước.
Vậy từ ngày mai xin nguyên soái cho quân đi thần tốc.

Trương Ngọc cũng nói:

- Phải cướp lấy đường mà đi. Gặp giặc quây lại mà đánh, đổ quân lên

bờ làm thế ỷ dốc, đánh cho chúng không mở mắt ra được, phải tiêu diệt
không còn một mống nào sống sót khiến chúng phải sợ hãi không dám cản
đường quân ta nữa.

Quanh đi quẩn lại ý các tướng đều giống nhau cả. Tức là phải đi

nhanh hơn. Phải đánh cho quân địch khiếp sợ.

Tướng nào cũng nói cứng vậy thôi chứ trong lòng đều không tin ở lời

mình nói. Vì rằng quân Việt lúc ẩn lúc hiện thiên biến vạn hóa, lúc chặn
đầu, lúc khóa đuôi, khi tạt sườn, đánh ngày đánh đêm xuất quỷ nhập thần
chẳng biết đâu mà lường.

Bàn đi bàn lại, bỗng Điền nguyên soái hỏi:

- Ta nghe Bá Linh là bậc siêu nhân có thể sai khiến được cả âm binh

vào trận, nay đã ở dưới trướng của tham tri nguyên soái, gặp giặc sao ta
chưa thấy ông trổ oai thần.

Điền nguyên soái nói trúng ý các tướng nên ai cũng đón nghe Bá Linh

mở lời. Nhưng y lại thản nhiên như không nghe thấy gì hết.

Chính Ô-mã-nhi cũng muốn biết điều đó nên giục:

- Bá Linh pháp sư, ông trả lời cho các tướng đi chứ.

Bá Linh liền đứng dậy co một chân, lấy chân còn lại làm trụ xoay tít

người, mái tóc của y tỏa thành một vòng tròn tựa như chiếc lọng đen che
trên đầu, và chiếc bùa ở cổ y cũng xoay tròn như một chiếc vòng lửa lóe

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.