HUYẾT CHIẾN BẠCH ĐẰNG - Trang 357

Yết Kiêu nói.

Dã Tượng cũng thưa:

- Bẩm đức ông mấy đêm nay con mất ngủ vì các vong nó kêu ai oán

quá, vong nhiều vô số kể, tiếng nó sà xuống sát mặt đất rồi, chắc trận này
giặc chết nhiều lắm đây.

Quốc công gật đầu: - Chắc vậy! Nhưng các con đi ngủ tiếp đi, bây giờ

mới gần cuối giờ sửu, ngủ được tí nào hay tí đó. Trận đánh chắc không
ngoài dự liệu.

Hai người không chịu đi ngủ lại, bởi cũng chẳng còn mấy nữa thì trời

sáng.

Quốc công lại hỏi:

- Đỉnh nước triều hôm qua có ngập hết cọc không?

- Dạ cọc ở gần bờ thì ngập xâm xấp nhưng đã có cỏ lác phủ lên, người

vô tình không thể biết. Còn các bãi cọc đóng ở cửa các sông Chanh, sông
Kênh, sông Rút phải hơn một gang tay nữa mới ngập.

- Dạ, tất cả đều đúng như Quốc công chỉ dẫn, - Yết Kiêu nói.

- Phải, hôm nay mùng tám tháng ba mới là đỉnh con nước triều, nó

cao hơn đỉnh hôm qua tới hơn hai sải tay kia. Cả mùa xuân chỉ có con nước
triều mùng tám tháng ba là cao nhất. - Quốc công giảng giải.

Gần sáng thấy nước sông dâng cao, mấy viên đô tướng vội vào đánh

thức Ô-mã-nhi bẩm báo. Y vén rèm nhìn xuống mặt sông, quả đúng như lời
các viên đô tướng.

Ô-mã-nhi sai lập tức truyền lệnh:

- Nước sông đang cường, phải cướp thời gian để thoát ra biển. Bữa

sáng, bữa trưa hôm nay các đô tướng phải cho quân ăn no, nhưng ăn bằng
lương khô, vừa đi vừa ăn.

Khoảng giữa giờ dần, đại đội binh thuyền của Ô-mã-nhi đã tăm tắp

khởi hành. Bữa nay chúng đi trong câm lặng chứ không trống giong cờ mở
như hôm trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.