HUYẾT CHIẾN BẠCH ĐẰNG - Trang 59

IV

Lại nói ở Đại Đô

[21]

hoàng đế nhà đại Nguyên - Đại Hãn Hốt-tất-liệt

dường như không chịu thừa nhận cuộc Nam chinh của thái tử Thoát-hoan
với hơn năm chục vạn quân cùng một bầy hổ tướng lừng danh mà đại bại
trước cái xứ Giao Chỉ man di, đất thì hẹp bằng cái bàn tay, người thì một
dúm. Vậy mà để chúng đánh cho tơi tả phải chui đầu vào rọ trốn chạy như
một con chó. Trấn Nam vương ơi là Trấn Nam vương, ngươi không có chút
liêm sỉ nào của kẻ làm tướng, sao còn dám vác mặt về gặp ta. Thật đau
lòng. Đúng là hổ phụ sinh khuyển tử. Trời hại ta chăng. Càng nghĩ, sự bực
giận càng trào dâng khiến mặt nóng bừng bừng đầu óc như muốn vỡ tung.
Thiên tử đập long án quát:

- Quân đâu!

Viên nội thị khúm núm, giọng nói ấp úng nửa như sợ hãi nửa như

ngạc nhiên. Sợ hãi thì đúng rồi, mặt thiên tử lúc nào cũng đằng đằng sát khí,
tính nóng như lửa, trái ý là chém đầu ngay, ai mà chẳng khiếp sợ. Còn ngạc
nhiên là bởi chẳng có ai làm nhà vua mếch lòng hoặc cưỡng mệnh thế mà tự
nhiên ngài đùng đùng nổi giận. Nội thị vội quỳ lạy cung kính:

- Khởi bẩm thiên tử, thần đang chờ sai bảo.

- Ngươi cho quân đi triệu A-lí Hải-nha (Ariq Qaya) vào cung ngay.

Trong khi chờ A-lí Hải-nha bệ kiến, Hốt-tất-liệt xem lại các tấu, biểu

nói về diễn biến chiến trận trên chiến trường Đại Việt từ khi quân Nguyên
khai chiến tới lúc toàn quân rút về. Xem ra không có một trận nào quân
thiên triều thua cả. Từ lúc vào đến lúc ra chỉ có “đánh cho quân nó đại bại,
vua tôi nó phải bỏ kinh thành trốn vào rừng núi” hoặc có trận “suýt bắt
được vua nó là Nhật Huyên (Trần Thánh tông)”. Lại có những trận “quân ta
không tiến lên được vì trời mưa to, nước lũ dâng ngập trắng trời”. Hoặc giả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.