HUYẾT CHIẾN BẠCH ĐẰNG - Trang 90

- Hốt-tất-liệt bãi binh rồi hay sao mà vương vui thế?

Khẽ nắm bàn tay phu nhân, vương đáp:

- Phu nhân đoán việc như thần.

- Thật vậy sao vương? Nếu đúng như vương nói thì hồng phúc nước

nhà to lắm.

- Đúng là giặc có tạm thời hoãn binh, chắc là chỉ sau dăm bữa nửa

năm rồi giặc lại động binh thôi, phu nhân nên biết Hốt-tất-liệt là kẻ ngạo
mạn, hắn đưa quân đi chinh phục khắp gầm trời này chưa bao giờ hắn bị đối
phương đánh bại. Cho nên cuộc bại trận năm Ất Dậu trên đất ta là một sự ô
nhục đối với thiên tử và thiên triều, đó là việc chưa từng xảy ra đối với một
đại Hãn như Hốt-tất-liệt.

Bỗng Hưng Đạo giật mình vì bàn tay của phu nhân nóng quá. Vương

ân cần hỏi:

- Phu nhân bị yếu từ bao giờ, ta vô tâm quá, ông nói vẻ ân hận, như

chính mình có lỗi.

- Thiếp bị cảm qua loa thôi, một vài ngày sẽ khỏi. Vả lại tuổi già thì

sức yếu; sinh-lão-bệnh-tử cái vòng tuần hoàn ấy nó chẳng trừ ai đâu. Phu
quân nên bảo trọng tấm thân muôn quý. Vương hãy để hết tâm lực cùng cả
nước lo kháng giặc, khỏi phải băn khoăn vì thiếp. Trong vương phủ có
nhiều thầy thuốc giỏi, lại bao nhiêu tì nữ hầu hạ ngày đêm thử hỏi như thế
còn chưa đủ sao. Trong lúc này phải lo giữ lấy mệnh nước. Đất nước lâm
nguy thiếp chân yếu tay mềm không làm được việc gì cho nước, trăm sự
trông vào vương để vương gánh cả cho phần của thiếp.

- Việc nước, việc quân sao ta có thể xao nhãng, nhưng để phu nhân

yếu mà phải vò võ một mình ta sao yên tâm được. Vậy chớ bấy lâu nay phu
nhân thấy trong người thế nào mà ta trông phu nhân có vẻ mệt mỏi lắm.

- Chỉ vài bữa là thiếp khỏi thôi, chỉ tại cái chứng hỏa bốc lên làm đau

đầu mất ngủ. Mất ngủ một vài đêm là người phờ phạc ra, ngủ được lại hồi
phục ngay. Thầy thuốc bảo chân hỏa của thiếp vượng cũng tức là chân âm
kiệt, nay đang uống thuốc để nâng cái chân âm lên cho thăng bằng âm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.