HUYẾT MẠCH PHƯỢNG HOÀNG - Trang 117

Tuy tay không ngừng hầu Chuyển Luân Vương đánh cờ, song trong

lòng Tô Mạt lại không bình tĩnh nối, cô lo lắng cho mọi ngưòi ở Dương
gian, vì vậy lộ vẻ bất an.

“Cô bé, bổn vương đã sớm nói rồi, cô phải tĩnh tâm. Bây giờ cô trở về

chỉ uổng công vô ích. Lẽ nào cô không hiểu rõ tình trạng của mình sao?
Tuy bổn vương không rõ tại sao cô lại gặp phải tình thế hiện giờ, có điều
bổn vương biết nếu cô cố gượng, e là sau này cũng chỉ có thể ở đây đánh cờ
với bổn vương thôi.”

Tô Mạt hoảng hốt, xem ra không thể giấu diếm Quỷ Vương trước mắt

này được, nhưng làm sao đây, người cô quan tâm rất có thể đã gặp phải
nghìn trùng nguy hiểm, làm sao có thể tĩnh tâm được chứ?

Chuyển Luân Vương thấy Tô Mạt không trả lời, nói tiếp.

“Cô đã tìm được cách phá giải chưa? Bổn vương nghe nói cô chẳng

những hàng yêu trừ ma, còn trút giận giúp quỷ tích lũy công đức. Lẽ nào
vẫn chưa có cách gì kéo dài à? Hôm nay bổn vương thấy được số mệnh mà
âm hồn kia nắm giữ trong tay, rõ ràng cô có thể dùng cho bản thân nhưng
lại nhường cho người khác, đây cũng là lí do tại sao bổn vương thích cô và
muốn giữ cô lại. Bổn vương có thể chỉ cho cô một giải pháp, chỉ cần tìm
được huyết mạch thần thú Kỳ Lân thượng cổ thì mới có thế hóa giải nguy
hiểm cho cô, nếu không đến thời gian Thiên Niên Kiếp…”

Chuyển Luân Vương nói đến Thiên Niên Kiếp thì dừng lại, ông như

cười như không nhìn Tô Mạt trước mắt, sau đó vung tay lên.

“Được rồi, bổn vương chỉ nói đến đây thôi, đã thắng cô được một ván,

cô mau trở về Dương gian đi.”

Rõ ràng là chưa thắng được ván nào mà... Tô Mạt thầm oán trong lòng.

“Tiểu nữ xin từ biệt, cảm ơn Diêm Quân đã chỉ dạy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.