HUYẾT MẠCH PHƯỢNG HOÀNG - Trang 171

chú, "Lập tức tuân lệnh!"

Theo câu chú được niệm, lửa cháy rực lập tức vây quanh quái vật lông

đen.

Đáng tiếc chính là con quái vật lông đen không hề có phản ứng, bản

thân nó dường như khó hiểu vì sao mình lại bị lửa đốt, nên vẫn đứng đó
sửng sốt, có lẽ nó cũng biết bị lửa đốt thì lông sẽ bị mất nên nằm xuống đất
lăn lộn, nhờ vậy mà ngọn lửa nhanh chóng bị dập tắt.

Điều này khiến Đào Tử hoang mang, nỗi đau buồn khi nhớ lại chuyện

xưa đã nhanh chóng tan thành mây khói trước sự xuất hiện của con quái vật
lông đen này. Nó không sợ sấm cũng không sợ lửa, vậy phải làm sao mới
được đây?

Còn đang suy nghĩ, con quái vật lông đen kia đã đứng dậy, đi về phía

Đào Tử.

Đào Tử nhìn con quái vật lông đen đang từng bước tiến đến gần, cảm

thấy nhức đầu, lúc này trong đầu cô hiện lên vài lựa chọn.

Thứ nhất là ngồi xuống đàm phán vói nó, "Người anh em, mày xem tao

vói mày nước sông không phạm nước giếng, hay là mày tha cho tao một
mạng có được không?" Có khi con quái vật lông đen kia cho một tát là cô
đã xuống uống trà với Diêm Vương rồi.

Lựa chọn thứ hai là xin nó tha cho, “Đại ca, em sai rồi, anh bỏ qua cho

em đi, em chỉ nhớ chút chuyện cũ thôi mà, đâu đến nỗi phải diệt trừ em chứ
hả?" Nhưng mà có lẽ kết cục cũng chẳng khác gì vừa rồi, cô vẫn phải tìm
Diêm Vương uống trà thôi.

Lựa chọn thứ ba, đánh nhau với nó, dùng tất cả các thủ đoạn, nào là

chiên, xào, nấu, rang, nào là chưng, kho trực tiếp quật ngã nó. Khụ khụ,
hình như cô thấy đói bụng rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.