HUYẾT MẠCH PHƯỢNG HOÀNG - Trang 187

Hôm nay cô ấy lại mạo hiếm đắc tội với Quỷ Vương thành Nam, dẫn cô

và Hàn Ngạo vào phủ Quỷ Vương để cứu Đào Tử, ân tình này sợ là mai sau
sẽ không có cơ hội báo đáp.

“Sao vẫn còn ngây ra đó? Không mau đi đi."

Tiếng thúc giục của Vị Ương cắt ngang dòng suy nghĩ của Tô Mạt, cô

hoàn hồn:

"Nhưng mà một khi chúng tôi giải cứu thất bại thì thế nào? Lệnh bài của

cô sẽ khiến Quỷ Vương biết cô là người dẫn chúng tôi đến đây, đến lúc đó
cô phải làm sao? Phải khai báo thế nào? Chúng tôi bỏ đi như thế cũng khó
bảo đảm không có ngưòi nghi ngờ cô."

"Ha ha, cô hãy yên tâm đi, tôi vốn không thuộc sự quản lí của Quỷ giới

bọn họ, Quỷ Vương bốn thành này ai cũng phải nể mặt tôi cả. Không sao
đâu, cô cứ yên tâm đi đi."

"Vị Ương, e rằng ân tình này mai sau cũng không có cơ hội báo đáp,

nhưng tôi sẽ mãi mãi khắc ghi trong lòng, tôi thật sự cảm ơn cô."

"Nói nhảm nhiều quá vậy, mau đi xa chút cho bà, còn dài dòng nữa thì

sẽ hỏng hết việc mất."

Mắt Vị Ương cũng thoáng đỏ lên, tuy thời gian chung sống ngắn ngủi

nhưng trong thâm tâm cô cũng thích cô gái tên Tô Mạt này.

Tô Mạt nhìn Vị Ương lâu thật lâu, không nói nhiều nữa mà cầm chặt lấy

lệnh bài Vị Ương cho, dẫn Hàn Ngạo rời khỏi phòng tiếp đãi khách, đi về
phía nhà sau.

Do buổi tối phải cử hành đại điển Bách Quỷ Dạ Hành, vì vậy mỗi cổng

viện ngoại trừ binh sĩ canh gác ra thì còn có không ít yêu ma quỷ quái
mang hình thù kì dị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.