HUYẾT MẠCH PHƯỢNG HOÀNG - Trang 285

Cô gái áo trắng ngồi trên bồn cầu vẫn không ngẩng đầu lên, vẫn cười

khúc khích, như thể gặp phải chuyện gì rất vui vậy, bả vai không ngừng
rung rung theo tiếng cười.

Đào Tử quan sát kỹ lưỡng cô gái trước mắt này. Mái tóc dài buông rủ

nên không nhìn thấy được gương mặt, trên người quấn một chiếc khăn tắm
giống Đào Tử, làn da trắng muốt lộ ra ngoài, thoạt nhìn khiến người ta mơ
màng.

Nhìn xuống phía dưới, Đào Tử hít vào một hơi. Trên chân cô gái này

chỉ có một chiếc giày nhưng đã rách bươm. Chân kia thì không có gì cả,
máu chảy đầm đìa, thậm chí có nhiều chỗ lộ xương trắng hếu.

Quả thật rất thê thảm. Không biết trước khi chết cô gái này đã gặp phải

chuyện gì?

Cô... cô không sao chứ?"

Đào Tử bước lên trước một bước, hỏi cô gái còn đang cười khúc khích

trước mặt. Như thể máy móc, cô gái từ từ ngẩng dầu lên nhìn về phía Đào
Tử.

Đào Tử kinh ngạc kêu lên một tiếng sợ hãi, nhưng lập tức bịt kín miệng

mình, vốn cho rằng cô gái này chỉ là một người bình thường mà thôi, không
ngờ!

Trên khuôn mặt trắng nõn đầy vệt máu, không có bất cứ cảm xúc gì. Dù

không ngừng cất tiếng cười tuy nhiên trên mặt lại chẳng hề thấy được niềm
vui. Đôi mắt vốn nên vương nét cười thì chỉ có lòng trắng, hoàn toàn không
nhìn thấy lòng đen đâu cả, nơi khóe mắt còn có vài vệt máu đỏ đen, khiến
cho khuôn mặt của cô gái này đáng sợ hơn thêm.

Cô gái cứ ngẩng đầu nhìn chằm chằm Đào Tử như thế, không biết có

nhìn thấy gì không, cũng không biết đang suy nghĩ điều gì. Căn phòng của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.