HUYẾT MẠCH PHƯỢNG HOÀNG - Trang 38

Khi Tô Mạt rửa mặt xong trở lại phòng khách, Hàn Ngạo đã chuẩn bị

xong bữa sáng, anh vẫy tay ra hiệu cho cô nhanh đến.

Tô Mạt đi đến nhìn thức ăn đã được bày sẵn trên bàn, vội vàng ngồi

xuống, cô không hề khách sáo với Hàn Ngạo, cầm lấy chén đũa đã sắp sẵn
trên bàn bắt đầu ăn sáng.

“Đúng rồi, Hàn Ngạo, lát nữa em phải ra ngoài làm việc có thể tối nay

sẽ về trễ, cơm tối anh khỏi phải chờ em, cứ ăn trước đi.” Húp một hớp
cháo, Tô Mạt thỏa mãn ngẩng đầu nói với Hàn Ngạo.

“Là chuyện cô gái áo đỏ kia à?” Hàn Ngạo không ngẩng đầu, gắp một

chút thức ăn cho vào miệng vừa nhai vừa hỏi Tô Mạt.

To Mạt kinh ngạc nhìn Hàn Ngạo phía đối diện: “Sao anh biết? Anh

cũng thấy đưọc hả?”

“Cô bé ngốc, dù gì nhà anh cũng chuyên về phong thủy, tuy từ nhỏ anh

đã xuất ngoại nhưng không có nghĩa là không biết gì cả, cơ bản nhất là anh
cũng thường thấy được thứ người bình thường không thế thấy. Đây chính là
nguyên nhân em phản đối anh ở nhà em à? Chuyện chiều nay em phải làm
cũng là mấy chuyện như vậy sao?”

Tô Mạt nhớ đến hôm qua, để quyết định vấn đề chỗ ở, Hàn Ngạo đã

dùng hết thủ đoạn, gần như trình diễn màn một khóc lóc hai làm loạn ba
thắt cổ, vốn cô không cho anh ở nhà mình cũng bởi chỗ cô hay có những
người không bình thường xuất hiện, sợ rằng ở lâu sẽ ảnh hưởng đến thân
thể anh, không ngờ anh lại có thể nhìn thấy.

“Cô nhóc, sao không nói gì? Đang nghĩ gì thế?” Hàn Ngạo thấy Tô Mạt

vẫn im lặng không khỏi có phần hoảng sợ, anh lựa chọn sống cùng cô để
chứng tỏ mình có thể thấy được những thứ cô thấy là quyết định sai lầm
sao? Anh chỉ hi vọng thỉnh thoảng có thể giúp đỡ cô thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.