HUYẾT MẠCH PHƯỢNG HOÀNG - Trang 380

Tiếu Triết chực rơi nước mắt, bỗng dưng cô ngồi bật dậy, lảo đảo đi về

phía cửa phòng. Cô muốn đi tìm mấy người trông đáng tin kia, chỉ là khi cô
vừa chạy đến cửa thì lại kinh ngạc không thôi, vì dù cố gắng thế nào cô
cũng không cách nào mở ra được, như thể cánh cửa đã bị khóa lại từ bên
ngoài vậy.

Tại sao lại như vậy? Tiểu Triết gõ mạnh vào cửa phòng, hi vọng có

người nghe thấy tiếng gõ cửa của cô. Đáng tiếc là có lẽ ngay cả thần cũng
đang bận, không ai nghe thấy cô gõ cửa, cửa phòng vẫn không thể mở ra.

“Vô dụng thôi, cô ra không được đâu.”

“Aaaa!”

Tiếng nói đột ngột vang lên khiến Tiếu Triết bất chợt quay đầu lại, chỉ

thấy căn phòng đã le lói chút ánh sáng tự lúc nào không hay. Căn phòng
vốn tối đen được chiếu sáng trong nháy mắt, tuy nhiên điều này chẳng
những không thể khiến Tiểu Triết đang chán nản vui vẻ lên, ngược lại còn
hoảng sợ đến gần như bất tỉnh.

Lúc này đây trong phòng có đầy người, người vừa lên tiếng là một cô

gái trông xấp xỉ cô. Tiểu Triết sợ đến mức ngồi bệt xuống đất, cô không
biết tại sao phòng của mình bỗng xuất hiện nhiều “người” như vậy, họ là
ai?

“Các cô... các cô là ai? Tại sao ở trong phòng của tôi? Các cô muốn làm

gì?”

“Phòng của cô à? Ha ha ha, cô nhầm rồi, căn phòng này cũng từng là

phòng cúa chúng tôi. Chúng tôi luôn ở đây, là cô không nhìn thấy mà thôi.”

Cô gái xấp xỉ tuổi Tiểu Triết thoáng cái đã đi đến trước mặt cô, sau đó

cúi người, nhìn Tiểu Triết mặt đầy nước mắt, “tốt bụng” giải thích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.