HUYẾT MẠCH PHƯỢNG HOÀNG - Trang 382

“Hì hì, không sao ạ.” Theo bản năng, Tiểu Triết che giấu tất cả mọi

chuyện mình vừa thấy, vì cô cũng không rõ đó rốt cuộc là mơ hay là thực,
“Em còn định đi tìm anh chị đấy, em sợ nhất là trời mưa gió hay lúc bị cắt
điện. Bây giờ cả hai thứ đều đến cùng lúc, em đang do dự có nên đi tìm các
anh chị không, không ngờ anh chị đã đến.”

Nghe lời nói của Tiểu Triết, Đào Tử quay đầu nhìn Tô Mạt, dù cô bé

này không nói gì nhưng nhóm Tô Mạt có thể nhìn ra trên vẻ mặt trước đó
còn sáng sủa giờ đã nhiễm một vết quỷ khí, rõ ràng khi nãy cô bé từng tiếp
xúc với ma quỷ. Thêm luồng tà khí vờn quanh không ngớt, chắc hẳn thứ cô
bé tiếp xúc không đơn giản chỉ là một con ma, có điều không biết tại sao cô
bé này lại muốn giấu họ, hay là hoàn toàn không nhận thấy được gì?

“Vậy, hôm nay em ở chung với bọn chị hay là ở đây? Giờ này cũng

không còn sớm đâu nhi?”

“À em có thể ở chung với anh chị được không?”

“Dĩ nhiên là được, vậy em chịu khó ở chung phòng với bọn chị một đêm

nhé. Nếu ngày mai thời tiết tốt hon, chúng ta có thể cùng nhau leo núi.”

“Được ạ, được ạ, có lẽ em có thể làm hướng dẫn cho anh chị nữa đấy,

đây không phải lần đầu tiên em đến đây đâu, cho nên nhất định em biết
nhiều hơn anh chị.”

Tâm trạng vui vẻ của cô gái như lây sang ba người. Đúng là lứa tuổi hồn

nhiên mà, lúc mình ở tuổi này đã bắt đầu xử lí đủ chuyện quái dị, còn cô bé
này vẫn không biết mình có thể bị thần chết triệu hồi bất cứ lúc nào. Hiện
tại, chuyện duy nhất có thể làm là tận lực bảo vệ cô bé còn sống cho đến
khi họ tìm được cách phá trận.

Sáng sớm hôm sau, bởi vì bên cạnh có thêm bạn, Tiểu Triết cả đêm

ngon giấc, khi cô mở mắt ra, ngoài cửa sổ trời đã sáng choang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.