HUYẾT MẠCH PHƯỢNG HOÀNG - Trang 381

“Cô... cô đừng đến đây.” Tiểu Triết gào lên với khuôn mặt chỉ cách

mình vài centimet.

“Được thôi, được thôi, khóc gì chứ, sớm muộn gì cô cũng sẽ là một

trong số chúng tôi thôi, nhanh chóng thích ứng một chút vẫn tốt hơn.”

Cô gái nhìn Tiểu Triết rồi nhún vai, dịch khuôn mặt cùa mình ra xa

khuôn mặt Tiểu Triết, cười nói.

“Cô nói vậy là có ý gì? Các cô là ai? Là... là ma sao?”

Tiểu Triết bỗng ngẩng đầu lên hỏi cô gái vẫn nói chuyện, đồng thời

cũng chú ý đến những cô gái phía sau cô ta.

“Ma? Đại khái có thể gọi chúng tôi như vậy, về phần lời nói của tôi có ý

gì, sau này cô sẽ biết. Được rồi, có người đến, chúng tôi đi đây.”

Cô gái vừa nói vừa quay người đi về phía những cô gái kia.

“Cô nói vậy là sao? Nói rõ ràng đi, này!”

Tiểu Triết vội vàng gọi với theo cô gái đã rời đi, tiếc rằng không ai trả

lời cô. Cô vội vàng đứng dậy định đuổi theo hỏi cho ra lẽ, chỉ thấy cô gái
sắp rời đi bỗng quay đầu lại, khuôn mặt vốn không khác gì người bình
thường bất chợt trở nên vô cùng khủng khiếp. Mắt lật lên, chỉ còn lại lòng
trắng, sau đó khẽ mỉm cười với Tiểu Triết.

“Aaaa!”

“Chị Đào Tử, sao chị ở đây?”

A, bọn chị thấy điện bị cắt, hơn nữa gió núi rít gào lớn như vậy, lo lắng

một cô bé như em sẽ sợ hãi nên ghé sang thăm em. Không sao chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.