HUYẾT MẠCH PHƯỢNG HOÀNG - Trang 393

Nhìn vẻ mặt cố chấp của Hàn Ngạo, Tô Mạt thỏa hiệp để mặc anh ôm

mình vào lòng đi xuống chân núi, đi chừng một giờ, cuối cùng Tô Mạt
cũng nhìn thấy khách sạn suối nước nóng cách đó không xa. Lúc này khách
sạn bị một luồng tà khí đen nhạt bao phủ, khiến Tô Mạt thầm giật mình.
Bây giờ là ban ngày, bên ngoài khách sạn đã tụ nhiều tà khí như vậy, đến
tối chẳng phải càng nghiêm trọng hơn sao? Không biết tình hình của Đào
Tử trong khách sạn thế nào nữa? Hình như bình thường không thấy nhiều
tà khí thế này bao giờ? Lẽ nào Tiểu Triết đã xảy ra chuyện rồi? Nghĩ đến
đây, sắc mặt Tô Mạt liền trở nên khó coi.

“Có phải em không thoải mái ờ đâu không? Sao sắc mặt khó coi như

vậy?”

“Không có, em không sao, anh đừng lo lắng. Em đang lo cho Đào Tử,

anh nhìn khách sạn suối nước nóng chúng ta ở đi!”

Tô Mạt đưa tay chỉ về phía khách sạn, Hàn Ngạo đưa mắt nhìn theo tay

cô, anh trông thấy khách sạn suối nước nóng đang bị tà khí bao phủ, nhất
thời sắc mặt cũng trở nên khó coi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.