HUYẾT MẠCH PHƯỢNG HOÀNG - Trang 467

Bấy giờ Đào Tử mới nhớ đến lý do mình vội vã lên đường, cô rời khỏi

vòng tay anh, trong mắt anh lúc này đang phản chiếu vẻ mặt lo lắng của cô.

“Thương, anh có nhìn thấy tinh tượng không?”

Ly Thương có phần lo lắng khó hiểu lắc đầu, gần đây anh luôn bận rộn

nghĩ cách phá hỏng kế hoạch của ông nội, không để ý đến tinh tượng.
Nhưng Đào Tử căng thẳng như vậy, chắc hẳn có biến rồi.

Đào Tử kể lại chuyện tinh tượng với Ly Thương, lại không biết mình bị

bắt bao lâu rồi, cô không giấu được vẻ lo lắng.

“Em nói tinh tượng đại hung à?” Ly Thương im lặng hồi lâu, bỗng dưng

cất tiếng.

“Đúng vậy, sợ rằng đây không còn là chuyện cá nhân mỗi người nữa.”

Cô chắc chắn anh biết vị trí longmạch, khó ở chỗ là, một mặt cô không
muốn làm khó anh, mặt khác lại lo lắng tai họa sắp giáng xuống.

“Em khoan nóng vội, để anh nghĩ đã. Anh biết em nhất định rất sốt ruột,

nhưng Đào Tử, em về trước đi! Anh không muốn em bị cuốn vào chuyện
này.”

“Không được, Mạt Mạt đã đến đây rồi, em lo lắng cho họ, cũng lo lắng

cho anh. Em hiểu anh nắm không ít bí mật của việc này, sợ em biết quá
nhiều sẽ gặp nguy hiểm, có điều em cũng không thể bỏ mặc mọi người
được. Nếu bất kỳ ai trong bọn anh xảy ra chuyện em sẽ hối hận cả đời. Vì
thế em nhất định phải sát cánh cũng mọi người.” Đào Tử lúc này kiên quyết
hơn bao giờ hết, bạn thân và người yêu, cô không muốn thấy bất kỳ người
nào xảy ra chuyện.

Ly Thương hiểu sự kiên trì của cô, anh cười gượng, cũng chỉ có thể gật

đầu, coi như anh ích kỉ cũng được, dù có xuống địa ngục cũng muốn có
hồng nhan tri kỉ làm bạn. Anh lại ôm Đào Tử vào lòng, siết chặt vòng tay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.