HUYẾT MẠCH PHƯỢNG HOÀNG - Trang 554

“Tô Tô, em đang nghĩ gì?”

“Tôi muốn về nhà.” Tô Mạt bất giác thốt ra.

“Ở đây không được sao?” Lời nói của cô khiến lòng Tô Mặc Bạch

chùng xuống.

“Không giống nhau, có lẽ xưa nay tôi chưa từng nói với anh tôi không

phải là người ở thế giới này, tôi có người thân và bạn bè, có cuộc sống của
tôi. Tôi bỗng nhiên xuất hiện ở nơi này khiến cho người thân và bạn bè tôi
đều vô cùng lo lắng, cho nên tôi nhất định phải trở về.”

“Em đi thì tôi phải làm sao? Nếu chúng ta không phải chung một thời

không, lẽ nào sẽ không còn gặp được nhau nữa?” Thật ra Tô Mặc Bạch đã
sớm biết thời không Tô Mạt nói, có điều xưa nay anh không chú ý. Anh đã
bước đến cảnh giới đại thừa, ở đâu cũng không quan trọng, nếu không phải
gặp được Tô Mạt thì anh sẽ mãi mãi không bao giờ nghĩ đến vấn đề này.

“Tôi xin lỗi…”

“Về nhà thôi, một lát nữa trời sẽ nóng.”

Tô Mạt im lặng gật đầu, đi theo phía sau Tô Mặc Bạch. Bấy giờ hai

người họ đổi vị trí cho nhau, anh chầm chậm đi phía trước, đợi Tô Mạt theo
kịp bước song song mới thong thả xuống chân núi, anh lẳng lặng thở dài
trong lòng, hiện giờ Tô Tô vẫn còn ở trước mắt thì anh vẫn còn cơ hội, thay
vì lãng phí thời gian trầm mặc, chi bằng lợi dụng thời gian này ở bên cô
nhiều hơn.

Thỉnh thoảng liếc nhìn hồ ly nhỏ qua khóe mắt, trong lòng Tô Mạt cũng

rất rối rắm. Cho đến cùng cô vẫn phải về thế giới của mình, không phải cô
không biết tình cảm anh chỉ là trái tim có bấy nhiêu thôi, không thể chứa
được người thứ hai, đành phải xin lỗi anh. Cũng không biết đến ngày cô
quay về thế giới cũ, có kịp nói câu tạm biệt với anh không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.