HUYẾT MẠCH PHƯỢNG HOÀNG - Trang 94

niên, thiếu niên, thậm chí trẻ con chưa đầy tháng cũng có, cảnh tượng có
thể nói là vô cùng náo nhiệt.

“Hình như tháng cô hồn mỗi năm đều như vậy? Yêu ma quỷ quái hoành

hành ngang ngược. Hì, quỷ sai cũng vất vả đây.” Tô Mạt lẩm bẩm một
mình.

“Tháng cô hồn đã đến, cửa địa ngục đã mờ, cũng nên chuấn bị chuyện

Mạc Ly. Có điều, trước tiên còn có việc quan trọng phải làm hơn nhiều, đó
chính là... mình phải đi ngủ thôi, mệt quá rồi.”

Tô Mạt ngáp dài, không để ý đến cảnh tượng ngoài cửa sổ nữa, cô quay

người trở lại chiếc giường lớn của mình, chọn một con gấu bông màu trắng
ôm vào trong lòng.

“Ừm, ái khanh, tối nay đến lượt khanh thị tẩm nhé.” Nói xong, cô ôm

gấu bông, sau đó kéo tấm chăn mỏng lên, chuẩn bị gặp Chu Công.

“Aaaa!”

Một tiếng thét chói tai phá vỡ vẻ yên tĩnh của buổi sớm mai, Tô Mạt

trên giường mơ màng mở mắt, cầm điện thoại đi động bên giường xem thời
gian. Ôi, mới bảy giờ đúng!

Chắc lại là hai người kia rồi, sáng nào cũng đấu khẩu nên xem thời sự

hay là chương trình thể thao, cãi nhau mãi như vậy không mệt sao, giờ này
ngủ mới tốt chứ! Nghĩ đến đây, Tô Mạt trở mình, tiếp tục ngủ say.

Dưới lầu, Hàn Ngạo ra dấu im lặng với Đào Tử đang hét ầm ĩ, sau đó

chỉ chỉ lên lầu ý bảo Tô Mạt còn đang ngủ, Đào Tử thở phì phò nhìn Hàn
Ngạo.

“Anh nói đi, anh muốn làm loạn đến mức nào? Sáng nào giờ này cũng

là thời gian tôi xem thời sự, sao ngày nào anh cũng giành ti vi vói tôi vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.