HUYẾT TÂM LỆNH - Trang 1005

Hồi 38

Những giòng máu hận

Trên đời không một ai mà không có lúc giông giống bùn lầy . Bước chân
của người dẫm lên , đất cứng ngang nhiên phản kháng nhưng bùn lầy thì
không .

Nó chỉ cam tâm , nhẫn nại để cho người dẫm lún , càng lúc nó càng mềm .
Trên đời này nếu có vật mềm thì trước nhất phải kể đến bùn lầy .

Lý Tầm Hoan tự ví mình như thế và hắn rất thích như thế .

Vòng tường của Hưng Vân Trang hình như mới được tô vôi lại , dầu ban
đêm cũng vẫn thấy huy hoàng .

Thế mà bảng hiệu của quán lão Tôn Gù đã rơi đổ không biết tự bao giờ .

Ông ta đã giải ghệ rồi chăng ?

Từ con đường ẩm thấp bên ngoài , khó lòng thấy được bóng người trong
trang viện .

Bây giờ trời đã sáng rồi , tự nhiên không bao giờ thấy ánh đèn " cứ mồi tối ,
trên ngôi lâu đài nhỏ phía sau một ánh đèn leo lét ..."

Hơn hai năm qua , đêm nào cũng thế .

Lý Tầm Hoan chợt nhớ tới những chuyện mà hắn không muốn nhớ .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.