HUYẾT TÂM LỆNH - Trang 1006

Trong vòng hai năm nay , hắn đã thường trực bên khung cửa nơi quán lão
Tôn Gù để nhìn ánh đèn , hắn cứ trông cho trời mau tối , hắn lại muốn cho
trời cứ tối mãi .

Hai năm dài đằng đẵng , chừng nhớ lại hắn cảm thấy như mới ngày hôm
qua .

Lão Tôn Gù vẫn kề cận bầu bạn cùng với hắn , lão không hề mở miệng .

Tôn Tiểu Bạch vụt thở dài :

- Bây giờ còn chưa đến giờ cơm tối , thực khách hãy còn chần chờ , không
biết Nhị Thúc tôi đang làm gì ? Phải chăng cũng đang lau bàn ghế ?

***

Thực khách không bao giờ đến nữa .

Vì Lão Tôn Gù đã đi rồi .

Không một ai để han hỏi , mà nếu có , chắc không một ai biết lão đi đâu .

Mọt con người suốt mười ba năm dài ẩn nhẫn lau bàn dọn rượu mà không
ai nhìn ra tông tích như thế , nếu khi cần đi thì nhất định cũng như lúc ở ,
nghĩa là rất khó có ai biết được .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.