HUYẾT TÂM LỆNH - Trang 358

không có mẹ , vì thế nên tôi cũng khgônt biết tên họ là gì . Năm năm về
trước , tiểu thư mua tôi về đây , vì thế nên tôi cũng là họ Lâm , tiểu thư lại
thích gọi tôi là " Linh Linh " , như vậy hiển nhiên tôi đã có tên là Lâm Linh
Linh .

Nàng cười hăn hắc và nói tiếp :

- Lâm Linh Linh ,Thám Hoa nói cái tên ấy nghe có được không nào ? Linh
Linh là cái lục lạc để cho ngưòi ta lắc , khi người ta lắc thì tôi khua leng
keng nhưng nếu người ta không lắc thì tự nhiên tôi im tiếng .

Lý Tầm Hoan thở ra .

Trong tiếng nói như không của cô gái áo hồng , hắn nghe thấy nỗi niềm cay
đắng .

Cuộc đời của nàng cũng đã trải qua nhiều cay đắng .

Mà với cái tuổi như thế , cái tuổi ngây thơ như thế nó cao gấp ngàn lần đối
với kẻ đã thành niên .

Trong lòng nàng chứa ẩn một chuỗi sầu chứ không phải như cái tươi vui
cởi mở có tính cách khoả lấp ở been ngoài mà người ta đã thấy .

Hắn chợt nghe tiếng than thở trong lòng hắn :" Tại sao trong đời mình gặp
toàn những kẻ bất hạnh như thế này ?" .

Nhưng tiếng nói vui cười của Linh Linh lại vang lên :

- Thám Hoa có biết tại sao tôi cứ phải ở đây một mình như thế này không ?
Nói cho Thám Hoa biết cũng chẳng có gì đáng gọi là can hệ , tiểu thư bảo
tôi ở lại đây , ở lại để giữ THám Hoa đây . Tiểu thư còn căn dặn mỗi ngày

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.