HUYẾT TÂM LỆNH - Trang 359

còn phải tìm cách cho Thám Hoa uống rượu cốt làm sao cho Thám Hoa
phải bị run , nàng nói chỉ cần khi ThámHoa bắt đầu run thì nhất định Thám
Hoa không làm sao sống được nữa .

Nàng chấm dứt câu nói bằng cách nhìn thẳng vào mặt Lý Tầm Hoan , hình
như nàng chờ hắn lộ cơn thịnh nộ giận dữ .

Thế nhưng Lý Tầm Hoan vẫn điềm đạm mỉm cười :

- Mười năm trước đây cũng có ngưòi nói rằng tôi sắp chết thế nhưng tôi
cũng vần còn sống đến bây giờ , cô có thấy như thế là lạ không ?

Linh Linh tròn xoe đôi mắt :

- Tôi nói cho Thám Hoa biết rồi , tôi hiện đang rắp tâm làm hại Thám Hoa ,
cớ sao Thám Hoa lại không mắng vào mặt tôi chứ ?

Lý Tầm Hoan nói :

- Tại làm sao mắng cô ? Cô bất quá chỉ là " lục lạc " nhỏ mà thôi .

Hắn thở dài và nói tiếp :

- Mỗi một con người sống trên đời này đều không khỏi ít nhất một lần làm
cái lục lạc cho ngườ khác . Cô là cái lục lạc của người khác , tôi lại lẽ nào
không giống cô ? Còn cái người nắm cái lục lạc mà rung biết đâu lại chẳng
bị người khác giật dây ?

Linh Linh cứ nhìn sững Lý Tầm Hoan , nhìn sững hắn như thế thật lâu rồi
nàng chợt thở dài .

Nàng nói bằng một giọng nữa buồn buồn nửa kinh ngạc :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.