HUYNH ĐỆ - Trang 102

phải cười. Lý Trọc rất buồn vì bị người ta hiểu sai, cậu không cọ xát nữa,
gạt mồ hôi trên trán, cậu nói với ba học sinh trung học một cách khinh bỉ:

Bọn các anh chẳng hiểu đếch gì.

Sau đó Lý Trọc đắc ý nói với mẹ Tô:

Ham muốn tính dục của cháu đấy bà ạ.

Nghe vậy mẹ Tô hết sức kinh ngạc, bà lắc đầu lia lịa nói:

Nghiệp chướng, gây nghiệp chướng.

Lúc này, đội ngũ diễu hành dài nhất chưa từng có trong lịch sử của thị

trấn Lưu chúng tôi đã đi tới, kéo dài suốt từ đầu đến cuối phố, rừng cờ đỏ
dày chi chít như lông trâu bay phấp phới, những lá cờ to tướng như ga trải
giường, những lá cờ nhỏ to bằng khăn mùi soa, cán cờ nọ va vào cán cờ
kia, lá cờ nọ quấn vào lá cờ kia, cứ nghiêng nghiêng ngả ngả trong gió.

Đồng thợ rèn của thị trấn Lưu chúng tôi giơ cao búa sắt nói to: Phải

làm một thợ rèn cách mạng dũng cảm vì việc nghĩa, đập cho bẹp, đập cho
nát đầu chó, chân chó của kẻ thù giai cấp, đập bẹp như lưỡi liềm lưỡi cuốc,
đập nát như những đồ đồng nát.

Thợ nhổ răng họ Dư của thị trấn Lưu chúng tôi giơ cao chiếc kìm nhổ

răng, hô to: Phải làm thầy thuốc chữa răng cách mạng, yêu ghét phân minh,
phải nhổ bỏ cái răng chắc của kẻ thù giai cấp, nhổ bỏ cái răng sâu của anh
chị em giai cấp.

Thợ may Trương của thị trấn Lưu chúng tôi vắt lên cổ cái thước da nói

to: Phải làm một thợ may cách mạng, tim trong mắt sáng, nhìn thấy anh chị
em cùng giai cấp, phải may những bộ quần áo đẹp nhất mới nhất trên thế
giới, trông thấy kẻ thù giai cấp, phải may những chiếc áo thọ rách nhất nát

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.