HUYNH ĐỆ - Trang 122

Tống Cương rê nhẹ, Tống Phàm Bình bị rê ngã ra đất. Tống Phàm Bình
xoa mông kêu ái à, ái à đứng lên, anh ngạc nhiên bảo hai con:

- Các con rê chân lợi hại quá! Vô địch thiên hạ.

Sau đó hai cậu bé hớn hở lại cùng bố một lần nữa dọn dẹp ngôi nhà

vứt bừa bộn, chúng vừa học được cú rê chân vô địch thiên hạ, sung sướng
tới mức toàn thân tràn trề hơi sức. Chúng giúp bố dựng tủ lên, kê lại
giường, lại học bẩy tấm lát nền đóng đinh vào, nhặt bát vỡ và đũa gẫy vứt
vào sọt rác bên ngoài. Chúng chạy ra chạy vào vã mồ hôi, sau đó chúng
chợt nhớ ra hôm nay chưa ăn gì, bụng đói meo khiến hai cậu bỗng mất hết
sức lực, chúng leo lên giường nằm, nhắm mắt vào là ngủ luôn.

Không biết bao nhiêu thời gian đã trôi qua, Tống Phàm Bình đánh

thức hai con, anh bảo có cơm rồi. Lúc này trong nhà đã lên đèn, Lý Trọc và
Tống Cương ngồi trên giường dụi mắt, Tống Phàm Bình bế mỗi đứa một
bên ra ngồi trước mâm, chúng trông thấy vẫn chỉ có một bát rau xanh, ba
bát cơm để bên cạnh. Bốn chiếc bát mẻ may mắn còn lại sau khi bọn học
sinh hồng vệ binh đến đánh đập và cướp giật, chúng bưng bát mẻ lên, mới
thấy không có đũa, đũa đã bị hồng vệ binh bẻ gẫy hết, khi thu dọn nhà đã
được vứt vào sọt rác. Hai cậu bé bưng bát cơm đang bốc hơi ngùn ngụt,
nhìn bát rau xanh mỡ màng, không có đũa không biết ăn thế nào?

Tống Phàm Bình quên khuấy nhà không còn đũa, anh đứng lên đi lấy

đũa, mới chợt nhớ đũa đã bị bẻ gấy hết vứt đi rồi. Bóng cao to của anh
đứng tại chỗ không động đậy, ánh đèn tù mù chiếu đầu anh trên tường, cái
đầu trên tường to bằng cái chậu rửa mặt.Tống Phàm Bình cứ đứng thế một
lúc, khi quay lại, anh cười một cách thần bí, hỏi hai con một câu thần bí:

Các con đã từng thấy người thượng cổ dùng đũa chưa?

Lý Trọc và Tống Cương lắc đầu, hỏi bố một cách đầy hiếu kỳ:

Người thượng cổ dùng đũa gì hả bố?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.