HUYNH ĐỆ - Trang 157

Lúc này Tống Cương đã xuất hiện, tay cậu cầm chiếc bánh bao chạy

đến, khi chạy đến trước Lý Trọc, cậu ngồi bệt xuống đất, kéo luôn Lý Trọc
cùng ngồi. Hai cậu bé đều ngồi trên đất, Tống Cương mồ hôi nhễ nhại, đưa
bánh bao thịt cho Lý Trọc, một chiếc bánh bao thịt còn nóng hôi hổi, Lý
Trọc cầm bánh tống luôn vào mồm, miếng đầu tiên cậu đã làm cho nước
thịt bên trong chảy ra mép, chưa kịp nuốt miếng đầu tiên, cậu đã nghẹn tắc
cổ, cậu vươn cổ không động đậy. Tống Cương đấm lưng cho em, đồng thời
dương dương tự đắc nói với ba học sinh:

Chúng em ngồi trên đất, xem các anh rê chúng em thế nào…

Mẹ kiếp - - Ba tên kia nhìn nhau, lại một tiếng – Mẹ kiếp.

Tống Cương và Lý Trọc đang ngồi trên đất, ba học sinh không biết rê

thế nào, chúng bàn nhau, có cần ra tay nhấc hai đứa lên không, Tống
Cương đe bọn kia:

Chúng em sẽ kêu cứu, người đi lại trên phố sẽ kéo đến…

Mẹ kiếp - Tôn Vĩ tóc dài bảo - Có giỏi chúng mày hãy đứng lên.

Tống Cương nói với hắn:

Có giỏi các anh cứ rê chúng em đi.

Ba tên kia bó tay nhìn Lý Trọc và Tống Cương cứ ngồi lì trên đất,

chúng cười khẩy, nhin qua nhìn lại, nhìn Lý Trọc ăn bánh bao. ăn xong
bánh, Lý Trọc đã có sức, cậu phụ hoạ lời nói của Tống Cương:

Chúng ta ngồi thế này rất dễ chịu, chúng ta ngồi trên đất còn dễ chịu

hơn nằm trên giường.

Ba tên kia lại mắng ba tiếng "mẹ kiếp", Tôn Vĩ tóc dài thay đổi bộ

mặt, hắn thân mật cười, thân mật nói với Lý Trọc:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.