HUYNH ĐỆ - Trang 221

Không nên để nằm nghiêng, nằm nghiêng dưới chín suối, anh ấy

không nhìn thấy chúng tôi.

Người dẫn đầu nói:

Nằm ngửa cũng không nhìn thấy, bên trên là nắp quan tài, trên nữa là

đất... Hơn nữa khi nằm trong thai mẹ, con người hai tay ôm hai chân, khi
chết vẫn như thế hay hơn, có hoá kiếp cũng dễ.

Lý Lan vẫn lắc đầu, chị vẫn muốn nói thêm, thì bốn người kia đã cúi

xuống, hò nhau để xác Tống Phàm Bình nằm nghiêng trong quan tài, sau
đó họ lại thấy quan tài hẹp quá,mà xác Tống Phàm Bình lại rộng quá, dầy
quá, chân anh lại dài quá, để xác anh nằm nghiêng hai tay ôm hai chân như
thai trong bụng mẹ, cũng không lọt. Bốn người đàn ông đã mệt phờ, cứ lắc
đầu quầy quậy, mồ hôi từ mặt chảy xuống ngực, họ vén áo lót chùi mồ hôi,
chửi om sòm, bảo Lý Lan:

Mẹ kiếp, thế này mà là quan tài ư? Mẹ kiếp, không to hơn cái chậu rửa

chân bao nhiêu...

Lý Lan cúi đầu đau khổ, bốn người ngồi xuống, tựa vào tường nghỉ

một lát, lại bàn nhau, người dẫn đầu bảo Lý Lan:

Chỉ còn một cách chặt đùi gối, bẻ cong bắp chân lại, mới lọt.

Lý Lan tái mặt, hốt hoảng, lắc đầu, chị run run bảo:

Không, không làm thế...

Vậy thì chịu.

Bốn người đàn ông nói, rồi đứng lên, thu dây thừng và đòn gánh, lắc

đầu xua tay, bảo họ không làm nữa. Họ đi ra sân, Lý Lan đi theo, nói với họ
một cách tội nghiệp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.