HUYNH ĐỆ - Trang 247

Mẹ kiếp! Đánh chó cũng phải nhìn chủ chứ!

Nhìn thấy những người khác đội mũ cao đang bị phê đấu, khi đi qua

Tôn Vĩ cũng tiện thể đá họ một cái, Lý Trọc cũng đá theo, sau đó hai thằng
hí hửng như vớ bở, được ăn không một bát mì Tam tiên,Tôn Vĩ bảo Lý
Trọc:

Trông thấy kẻ xấu đá một cú, chẳng khác nào cái lý iả xong phải chùi

đít.

Mẹ Tôn Vĩ đã từng là một người đàn bà chua ngoa, trong ngày cưới

của Lý Lan và Tống Phàm Bình, chỉ vì mất một con gà mái, đã buột mồm
chửi một lô xích xông những lời chối tai, bây giờ chồng bà đội mũ cao đeo
biển gỗ to, bà thay đổi hẳn,nói năng nhỏ nhẻ, trông thấy ai là toe toét cười.
Lý Trọc thường xuyên xuất hiện ở cổng nhà bà vào buổi sáng. Bà biết Lý
Trọc là bạn duy nhất của con trai mình, nhìn thấy Lý Trọc, bà tỏ ra nhiệt
tình, thân thiết như một người mẹ, bà bảo mặt Lý Trọc bẩn, liền lấy khăn
tay rửa mặt cho cậu, bà bảo cúc áo Lý Trọc bị đứt, cởi ra để bà đơm lại. Bà
thường lén hỏi tình hình Lý Lan. Lúc đó Lý Trọc thường lắc đầu trả lời
không biết, bà liền thở dài, vành mắt đỏ lên. Khi nước mắt bà sắp sửa traò
ra, bà liền quay người đi.

Tình bạn giữa Tôn Vĩ và Lý Trọc không kéo dài được bao lâu. Trên

phố lớn lúc này, ngoài đám đông tuần hành, còn xuất hiện những người
cầm kéo và tông đơ cắt tóc, hễ trông thấy ai ống quần bó, là túm luôn, cắt
ống quần của người ta thành tua chổi lau nhà, hễ trông thấy người đàn ông
nào để tóc dài, là ấn người ta xuống đất, dũi mái tóc họ thành một ổ cỏ rối.
ống quần bó và mái tóc dài của đàn ông đều là giai cấp tư sản, mái tóc dài
của Tôn Vĩ cũng không thoát. Buổi sáng hôm đó, hai thằng vừa đi ra phố
lớn, khi vừa trông thấy bố Tôn Vĩ cúi đầu quét đường ở xa xa, thì mấy
người cầm kéo và tông đơ chạy đến chỗ chúng, lúc bấy giờ mồm Tôn Vĩ
đang ngâm nga câu thơ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.