HUYNH ĐỆ - Trang 293

Anh Đồng thợ rèn nét mặt đầy vẻ thần bí, ngồi cạnh Lý Trọc nét mặt

cũng đầy vẻ thần bí. Lý Trọc miêu tả một cách sinh động như thật bí mật về
cái mông Lâm Hồng. Khi kể đến chỗ căng thẳng nhất, xúc động lòng người
nhất, Lý Trọc bỗng nín bặt. Anh Đồng chờ một lát, Lý Trọc lại nói tiếp,
nhưng không phải nói mông Lâm Hồng, mà là nói, trong giây phút then
chốt này, Nhà thơ Triệu đã túm cậu nhấc bổng lên như thế nào. Anh Đồng
thợ rèn đã tỏ ra thất vọng vô cùng, đứng dạy xoa nắm đấm, đi đi lại lại mấy
bước, không kìm nổi, buột mồm chửi:

Cái thằng Nhà thơ Triệu khốn nạn...

Tuy chỉ biết nửa chừng về cái mông của Lâm Hồng, nhưng anh Đồng

thợ rèn vẫn tỏ ra tràn đầy nhiệt tình đối với Lý Trọc, khi đưa xe bò cho Lý
Trọc mượn, anh bảo:

Sau này, nếu mày cần dùng xe, cứ nói với tao một tiếng, rồi kéo đi.

Lý Trọc đút cái chai truyền huyết thanh lấy cắp ở bệnh viện vào túi áo,

kéo xe bò của anh Đồng thợ rèn, đến trước mặt ông Dư nhổ răng. Cậu đã
nhắm trúng cái ghế nằm bằng mây của ông Dư. Cậu định mượn chiếc ghế
mây buộc vào xe bò của anh Đồng thợ rèn, để mẹ cậu nằm về quê một cách
dễ chịu thoải mái.

Khi Lý Trọc đến, ông Dư đang nằm trên ghế mây thiu thiu ngủ, Lý

Trọc vứt cái xe bò của anh Đồng xuống đất kêu đánh xoảng, khiến ông Dư
giật mình, toàn thân run bắn, mở mắt nhìn thấy Lý Trọc và chiếc xe bò ở
trước mặt, biết cả hai đều không phải khách hàng, lại uể oải nhắm mắt. Như
một lãnh đao đi thị sát, Lý Trọc đi tiếp, đến dưới cái ô che mưa bằng vải
dầu, hai tay chắp sau lưng, hết nhìn kìm, lại nhìn răng bày trên bàn.

Lúc bấy giờ đã về thời kỳ cuối của cách mạng văn hoá, cách mạng

không còn cuồn cuộn như thác lũ, cách mạng chỉ còn là con suối róc rách,
ông Dư nhổ răng không cần phải dùng đến những cái răng chắc nhổ nhầm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.