HUYNH ĐỆ - Trang 335

rằng, quay người đi ra khỏi cửa. Lý Trọc thừa biết nhà văn Lưu ở ngõ nào.
Cậu phải đi dạy cho nhà văn Lưu không biết cân nhắc này một bài học.
Thân hình thô lùn của Lý Trọc bước đi nghênh ngang oai vệ.

Đang đi trên phố lớn, Lý Trọc trông thấy nhà văn Lưu. Nhà văn Lưu

vừa từ trong ngõ rẽ ra, tay xách một chai xì dầu, vợ sai anh ta ra cửa hàng
mua xì dầu. Lý Trọc dừng chân, gọi:

- Ê, thằng nhóc kia, lại đây!

Nhà văn Lưu nghe tiếng gọi rất quen, quay lại nhìn thấy Lý Trọc diễu

võ giương oai, đang đứng bên kia phố vẫy tay gọi mình. Anh ta nghĩ đến
khi còn bé, anh ta và Triệu Thành Công, còn có cả Tôn Vĩ, thường hay gọi
Lý Trọc như thế, định cho Lý Trọc ăn ngón đòn rê chân. Bây giờ Lý Trọc
lại nghiễm nhiên gọi mình. Nhà văn Lưu biết Lý Trọc tìm mình vì chuyện
Tống Cương. Ngần ngừ một lát, anh ta xách chai xì dầu, tạt ngang phố lớn,
đến trước mặt Lý Trọc.

Lý Trọc chỉ thẳng vào mũi nhà văn Lưu, mắng té tát một thôi một hồi:

- Đồ khốn nạn, mày lại dám hắt mực vào người anh Tống Cương nhà

tao. Mẹ kiếp! Mày muốn chết hả...

Nhà văn Lưu tức run người. Trước mặt Tống Cương, anh ta giơ quả

đấm lên lại bỏ xuống. Bởi vì Tống Cương cao hơn anh ta nửa cái đầu. Còn
anh chàng Lý Trọc thấp hơn ta nửa cái đầu, việc quái gì phải lo. Anh ta
cũng chửi lại Lý Trọc vài câu. Chợt thấy người trên phố xúm lại, nhà văn
Lưu biết vẫn nên giữ hình tượng của mình. Anh ta nói tỉnh khô:

- Cậu hãy ăn nói tử tế, sạch sẽ một chút.

Lý Trọc cười gằn. Tay trái túm áo ngực nhà văn Lưu, tay phải nắm

thành quả đấm, hung hăng nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.